Tân Tam Quốc Chí Chế



TAM QUỐC CHÍ Hồi 1
Tình hình đang hỗn loạn, thời gian quân giặc tràn vào chỉ còn tính từng giây. Trong lúc đó, bỗng xuất hiện một chàng trai trẻ. Là anh hùng hay không thì không biết, chỉ biết đúng lúc chàng trai ra sân bay thì... hết dzé nên đành ở lại chiến đấu. Chàng này không thích "rít" book, tính tình ít "say", mừng giận không hề lộ ra mặt. Đầu lúc nào cũng kè kè cái mũ lưỡi trai hiệu Ơ-cao. Chàng là kẻ có chí lớn, từ bé chỉ thích kết giao với những kẻ bợm nhậu, đã quen với cảnh bia chảy lạc rơi, nhậu nhoè nhằng nhịt. Chàng họ Lưu, tên Sọt, hiệu Huỳnh Đức. Nghĩ mình sắp được đem ra làm món nhậu cho giặc khăn vàng của Rác, Huỳnh Đức thở dài:

- Sống vì nhậu, chết cũng vì nhậu, âu là hạnh phúc lắm thay!
Bỗng đằng sau có hai tiếng người vọng lại:
- Chí lí! Vị huynh đài đài này nói đúng lắm.
Huỳnh Đức quay mặt lại. Trước mặt chàng là hai người cao lớn, trông dáng khoẻ tựa trâu bò. Một người râu dài, mặt nghiêm nghị như cảnh sát giao thông. Tay cầm thanh Long đao có khắc chữ XXX theo lối cổ tự rất hoàng tráng. Một người mặt đỏ như Fireman, quai nón xồm xoàm, nhìn trông như Mafia hàng anh chị. Sau khi làm wen, Huỳnh Đức biết tên hai người là Quan Đan Trường và Lưu Diệc Phi.
Cả ba nói chuyện, đàm đạo với nhau rất tâm đàu ý hợp. Liền mở hội ăn thề, kết nghĩa anh em tại một khu vườn vừa mới đào. Đại sư huynh họ Lưu, Nhị sư huynh họ Quan, tiểu đệ tên là Phi. Vậy là ngàn đời sau, trong giới ăn nhậu vẫn còn lưu tên của ba anh em Lưu - Quan - Phi. Bỗng nhiên, đang trong lúc làm lễ, một con cẩu chạy ngang wa, không đợi chi, tam sư đệ liền cầm cục gạnh ném chết ngay con cẩu. Vặt lông, cắt tiết, rồi nướng lên mà làm bữa nhậu với các sư huynh. Ba người cùng nhậu vui vẻ. Đại huynh nói, tay cầm cái "thủ":

- Đây! Ta kính hai đệ một chum!

Nhị đệ cũng ăn theo:

- Hảo huynh đệ, mời!

Họ cứ thản nhiên như vậy, Rác đã đến chân thành...

Bốn mươi vạn giặc khăn vàng của Rác tới chân thành U Châu. Rác ta ra lệnh cho quân lui ra, một mình chạy vào bờ thành hét lớn:

- Lưu Điên đâu? Mau ra đây! Ta cho mi thời hạn 1 block 6 giây để suy nghĩ. Nếu mi không đầu hàng, ta sẽ... lấy đầu của mi ra hàng nhậu!

Đoạn, Rác quay lại thuộc hạ của mình, ra lệnh:

Đếm cho ta!

Thuộc hạ của Rác đồng thanh:

- Đếm thì đếm!

- One!

- Two!

- ... - Five!

- "Kíp sai lừn" - Bỗng một tiếng hô trong thành rõng rạc vang lên.

- Ếk-kíu-mi, cho thêm 1 block nữa được không?

- Hahaha... Rác cười lớn - Cuối cùng thì bọn bay đã sợ rùi a`? Ngoan lắm! Nhưng ta không cho block nào nữa đâu! Mày tưởng hoà mạng miễn phí hả? Mau gọi thái giám Lưu Điên ra đây!

Cổng thành từ từ mở ra...

Trước mặt đám giặc khăn vàng là Lưu Sọt, Quan Đan Trường, Lưu Diệc Phi. Lưu Sọt khẩn thiết xin thưa:

- Đại ka nhân nghĩa đạo đức, đừng chém bọn em phải tội! Bọn em sẽ đưa đại ka đi thăm thú khắp các lầu xanh lầu đỏ của U Châu, đại ka chịu hông?

- Hahaha... Xảo ngôn! Gọi Điên ra đây!

Quan Đan Trường nói:

- Ấy, đại ka bớt nóng, để em tặng đại ka mấy kái album em mới phát hành, nghe xong đại ca mê lun. Bài ca Mi-Ya-Hee nhé!

- Héhéhé... Thằng này điên rồi, tao cần gì Đan Trường, tao có cả trăm album của Lương Bàng... à quên, Bằng Quang đây!

Cuối cùng, Rác cáu tiết nói:

- Hừ... đùa đủ rồi đấy! Mau gọi Lưu Điên ra đây!

- Nhưng Lưu Điên cùng thuộc hạ của ổng trốn sang hải đảo rồi ạ!

- Hừ đồ ham chết sợ sống! Bay đâu, vào san fẳng kái thành này cho ta!

Tức thì, trời nổi con bão lớn. Mây đen mịt mù kéo tới, sấm chớp nổ kinh thiên động địa. Chẳng biết động đất ở Hồng Kông làm sao lại chạy sang U Châu. Quan Đan Trường bay vút lên nóc thành U Châu, mặc cho bầu trời vẫn đang ca điệu Rock and Ron. Trường thét lên:

- Kẻ nào đập một quán Ka-Ra-Ô-Kê, phá một Kĩ viện ta đều không cho toàn thây!

Quân lính của Rác nghe thấy thế kinh hãy lùi xa 3 mm. Riêng mình Rác phi ngựa tiến vào thành, quát lớn:

- Ông đây chưa biết sợ là gì - Tay rác vung thanh trường kích, múa viu viu như Tôn Ngộ Không.

Trường bay xuống, cầm thanh đại đao nặng 8,2 kg, khua khoắng luoạn xị! Không ngờ bổ trúng đầu Rác, Rác vong mạng. Đứng giữa xác chết của Rác - một danh tướng thời bấy giờ, lòng Trường buồn khôn xiết. Bỗng cất thành lời:

- Nếu có nước mắt, nếu có yêu thương
Mênh mông dòng sông
Thì thầm cùng em...

Giọng hát du dương của Trường đã làm cho quân khăn vàng khóc thút thít, bỏ giắp đầu hàng. Vậy là quân số dưới trướng của Rác nay đã trở thành của Lưu Sọt, Diệc Phi, Đan Trường. Đồng thời việc dẹp giặc khăn vàng cũng làm cho 3 anh em họ lừng danh thiên hạ.

Lại nữa, khi Lưu Sọt dẹp tan đám giặc khăn vàng, hai hạ tướng của Rác là Trương Xương, Trương Thịt (Trương Lương, Trương Bảo) dẫn đám tàn quân chạy trốn khỏi sự truy kích của Sọt. Bỗng thấy một đám quân mã kéo toàn cờ red xông ra chặn road. Một tướng đi đầu, mình cao bảy thước, mắt đỏ như saphia, râu dài như râu ngô. Nom mặt trông chẳng khác gì Devil. Viên tướng đó là ai? Xương hét lớn:

- Hào kiệt nào xong ra chặn đường, ta không mang theo tiền mặt, dùng thẻ tín dụng nhé!

- Mày đùa à? Nơi rừng rú thế này làm gì có ngân hàng mà đổi thẻ tín dụng? Một là mày đưa tiền, hai là chít! Nhân tiện nói lun danh tính: Ta họ Tào tên Lao, tự xưng Yếu Đức. Là tướng tài number one thời nay đấy.

Thịt đang im lặng bỗng lên tiếng:

- Hum nay, rơi vào tay ngài, tui không còn gì để nói. Chỉ xin ngài cho tui gọi một cuộc về nhà để lo hậu sự.

- Không lằng nhằng, điện thoại của tao cắt sóng rùi, chưa trả tiền. Bay đâu? Thịt nó!

Vậy là khăn vàng đã trở thành khăn tăng, công này nghiễm nhiên rơi vào tay Tào Lao.

Lại nữa, nói về Lưu Sọt, khi biết tin Sọt đã chiến thắng, Lưu Điên từ hải đảo đi một chuyến tàu tốc hành về U Châu để.... nhận mặt người thân. Ngàn đời sau, sử sách vẫn còn ghi rõ:

Khi đi Điên chỉ chân không
Khi về Điên đã lông bông tốc hành

Một sự vô tình, khi đánh giặc khăn vàng, Sọt đã cứu được một người tên Đổng Lác - Cũng là một tên tướng xảo quyệt thời bấy giờ. Hắn có lần đã được tạp chí Now city bình chọn là một trong 10 người lươn lẹo nhứt năm. Khi cứu Đổng Trác dzề trại, Đổng Trác hỏi:

- Ba ngài làm chức quan chi?

Sọt nói:

- Chân trắng!

Lác khinh khỉnh, không thèm đáp lại. Sọt bỏ đi, Phi cả giận, chửi bới ỏm tỏi:

- Khốn thật! Thằng cha này láo wé! Chúng ta đã lăn lộn "vào sinh ra sống" để cứu nó, dzậy mà nó lại khinh người thế à? Để em cho nó ăn kẹo đồng.

Tức thì, Phi rút trong túi ra khẩu lục bạc, Sọt nhìn thấy, ngăn lại:

- Thằng ngu này, giá đạn đang lên, đợi khi nào hạ xuống anh em mình xử nó không muộn.

Trường đồng tình:

- Chí lí, dạo này đen wé! Casino nó chẳng cho kiếm chác gì cả, phải tích kiệm chứ!

Nhưng Phi vẫn còn tức tối.

Muốn biết tính mạng Đổng Lác thế nào, hồi sau sẽ rõ...


TAM QUỐC CHÍ Hồi 2

Lác tên thật là Họng Dính (Trọng Dĩnh), quê ở Lâm Thao, quận Lũng Tây, làm thái giám... à quên, thái thú Hà Đông. Lúc ấy, vì Lác ngạo mạn nên Phi muốn vào trại tặng kẹo đồng cho Lác ngay. Nghĩ thế nào lại thôi. Chắc tại vì Phi độ lượng, biết Lác già móm răng, không nhai nổi kẹo đồng nên thôi. Nhưng nỗi tức vẫn còn trong lòng Phi, biết tính em mình vậy, Sọt nói:

- Chấp chi nê kái thằng rà móm răng đó! Anh dẫn chú đi quận khác, XXX một phen cho đã đời, OK?

Nghe dzậy, Đan Trường từ lâu vẫn ngáy khò khò trong chăn bỗng thò mặt ra:

- Casino đi anh ơi, nghe nói trong đóa có mấy nhỏ cute lắm, mình không có money để rờ thì see chi biết!

Sọt tiếp:

- Ý chú mày thế nào?

Nghe đến mấy nhỏ cute, mắt Phi bỗng long sòng sọc:

- Được! Đi! Ta không nên bỏ lỡ cái niềm dzui này lại!

Vậy là ba anh em bỏ doanh trại của Đổng Lác để đi Casino.

Lại nữa, nói đến Tào Lao, hắn sau khi giết Xương, Thịt thì móc túi bọn chúng, cũng kiếm chác được chút ít. Vậy là Lao quyết định quân ở lại, một mình hành tẩu giang hồ, ra quán Casino rờ mấy nhỏ cute. Trớ trêu thay, đó cũng chính là quán mà Sọt đến....

Tào Lao đến Casino. Bỗng gặp Sọt đang mải mê ngắm nghía mấy nhỏ mình iu thích, Lao hét lớn:

- Cẩu tặc! Mắt ếch của mày đâu xứng nhìn nàng! Biến ra khỏi đây mau.

Đang mải mê ngắm nghía, giật mình khi nghe tiếng hét của Lao, Sọt đau tim, ngã ngửa làm đổ cả bàn ghế, nước tea dây hết vào chiếc áo mới mượn từ hiệu cầm đồ. Cả đám người ngồi gần đó cười hà hà như... cẩu dại, nói Sọt là wê mùa.

Sọt đau wá, liền khóc:

- Bít thía ta nghe lời hai đệ, mang theo cái áo mưa giấy thì đã không đến nỗi, bây giờ bít lấy áo đâu mà đền cho ông chủ cầm đồ đây.

Thấy đại ca rên la thảm khốc, Phi thương lăm, liền quát:

- Thằng khốn kia! Sao mày dám đụng vào bệnh yếu tim lâu năm của anh tao? Hum nay tao liều sống với mày?

Tức thì, Phi cầm cây xà mâu vừa mới rèn được ra chém tên họ Tào. Tào nhìn thấy Phi cứ cầm mâu khuâ khoắng loạn xị, ngứa mắt bèn... quay số gọi ngay cho police 113, yêu cầu bắt ngay tên quấy rối trật tự trị an. Đúng lúc đó thì chủ quán Casino ra can ngăn:

- Xin hai quan khách đừng động thủ, có gì từ từ gọi thịt cẩu lên, vừa uống rượu, vừa chơi tiến lên mà đàm đạo, giải quyết sự bức xúc. Chứ cứ đánh nhau thế này thì cả hai bác phải đóng tiền bảo hiểm... nhân thọ cho cái quán của em!

Nghe lời, Lao kéo ghế xuống ngồi cùng bàn với Sọt. Phi cũng hậm hực, ngồi xuống. Trường đỡ Sọt dậy, cả bốn người cùng ngồi chung một bàn. Bỗng Lao mỉm cười:

- Một mĩ nữ thì đâu có gì đáng kể, cho ông! Để tôi gọi mĩ nữ thật sự của quán này lên, Điêu Tàu đâu em?

Bỗng ngay trước mặt Sọt, Phi, Trường xuất hiện một mĩ nhân, người chẳng ra người, ma chẳng ra ma ---> Dị hợm! Mặt mày thì thanh tao, cao quí, mọc ra rất nhiều nốt ruồi duyên. Da fẳng lì như dùng Ô liu thô thô y fác! Má không cần đánh phấn cũng hồng như viên than đang cháy trong lò. Quả thật là một tuyệt mĩ rai nhân, ngàn năm hiếm thấy. Thấy được chết liền!
[Read More...]


Truyện chế Tây Du Kí cải biên



TIỆC VUỜN ĐÀO, ANH HÙNG KẾT NGHĨA
CHÉM KHĂN VÀNG, HÀO KIỆT LẬP CÔNG


thế lớn trong thiên hạ cứ tan rồi hợp hợp rồi tan..

chính sự ngày 1 đổ nát lòng người nào lọan,giặc cướp nổi lên như ong. khi ấy ở đất CỰ LỘC,có 1 nhà 3 anh em:anh cả là TRƯƠNG GIÁC em hai là TRƯƠNG BẢO,em út là TRƯƠNG LƯƠNG.

TRƯƠNG GIÁC do thi trượt đại học nên phải về quê hái thuốc kiếm tiền, 1 hôm đang hái thuốc thì gặp 1 cụ già râu tóc bạc phơ gọi TRƯƠNG GIÁC vào động trao cho 3 quyển sách và bảo rằng"đây là cuốn bí quết làm giàu của BILL GATE",cuốn thứ 2 có tên là"ĐÒ HỌA VÀ LẬP TRÌNH" con cuốn thứ3 có tên là"HACKER VÀ 36 CÁCH HACK".Con hãy giữ cho kĩ và chuyên tâm luyện tập để lấy sức giúp cho đời,nếu có chút tà tâm thì sẽ bị trời chu đất diệt.

TRƯƠNG GIÁC hỏi tên cụ thì cụ nói là" tên ta là INTEL"rồi biến mất.
TRƯƠNG GIÁC được 3 quyển sách đem về ngày đêm học tập không bao lâu đã là GIÁM ĐỐC công ty phần mềm bảo mật.

Tháng giêng năm184 VIRUS máy tính bắt đầu hoành hành máy tính hỏng hàng loạt,TRƯƠNG GIÁC bèn hạ giá sản phẩm bảo mật để ai cũng có thể mua được.
Người dân thấy vậy liền tôn TRƯƠNG GIÁC lên làm ĐẠI HIỀN HACKER,từ đó GIÁC có ý muốn trở thành vua và lập ra đạo quân khăn vàng, trên mỗi cái khăn đều in bốn số chín nên được gọi là đạo quân VÀNG 4 số 9 (thời đó nghèo thí mồ à cứ nghe đến vàng là người ta khoái nên đạo quân này rất đông, còn đông hơn cả quân triều đình)
được tin trên vua bèn triệu đại tướng quân HÀ TIẾN điều binh đi chống giặc 4số 9 trong khi ấy có 1 toán quân 4 số 9 xâm phạm vào bờ cõi U CHÂU. Quan thái thú ở đó là LƯU YÊN liền triệu quan hiệu úy CHÂU TĨNH đến bàn luận, TĨNH nói
_Quân giặc nhiều quân ta ít sao ông không treo bảng chiêu mộ quân sĩ thì mới có thể chống lại được
khi bảng treo đến TRÁC quận thì có 1 vị anh hùng tới ứng mộ.Người đó không thích đọc sách (kém hiểu biết^_^), tính ôn hòa,ít nói,vốn có chí lớn,chỉ thích kết giao với người nổi tiếng và VIP, người này cao 1m7 nặng 60 kg sức khỏe hoàn toàn bình thường đề nghị giữ sức khỏe cẩn thận cảm ơn >_<, hai tay dài quá đầu gối hai tai chảy xuống gần vai, mắt trông thấy tai mặt đẹp như ngọc, họ LƯU tên BỊ nickname là HUYỀN ĐỨC.Nhà HUYỀN ĐỨC rất nghèo nên HUYỀN ĐỨC phải đi giặt chiếu và đóng dép dể sông qua ngày,lúc này HUYỀN ĐỨC đã 28 tuổi,đọc xong bảng mộ quân HUYỀN ĐỨC đứng thở dài thì có 1 người nói to lên rằng:

_Đại trượng phu như ông sao không đem sức mình ra mà giúp nuớc còn đứng đây thở dài phỏng có ích gì

HUYỀN ĐỨC ngoảnh lại nhìn thì thấy người ấy mình cao 8 thứơc ( trên 1m7),đầu báo,râu hùm,mắt tròn,tiếng vang như loa phát thanh của phường,HUYỀN ĐỨC thấy dung mạo khác thường bèn lại hỏi họ tên: Người đó nói:

_tôi họ TRƯƠNG tên PHI, tên chữ là DỰC ĐỨC. TRƯƠNG PHI vốn là con nhà giàu, gia tư ngoài trang trại ruộng vườn còn có 2 sòng bac lớn nhất nhì LASVEGAS ( 1 cái đứng thì nhất và 1 cái đứng thứ nhì ^_^ ), 2 vũ trường cũng lớn nhất nhì CHINA lúc bấy giờ và 1 công ty chuyên sản xuất rượu XO.Tuy nhà giàu nhưng TRƯƠNG PHI lại rất tôt bụng hay quan tâm đên những người xung quanh nhất là những người nghèo, thường đem quần áo và lương thực đi phát không và làm rất nhiều việc tốt nhưng lại không hề đòi hỏi gì nên được bà con yêu quí đặt cho cái tên thân mật là TRƯƠNG FREE ( ý nói ông họ TRƯƠNG làm gì cũng miễn phí).Khi TRƯƠNG FREE nghe HUYỀN ĐỨC kể là HUYỀN ĐỨC cũng muốn ra đánh giặc lắm nhưng lo sức mình không đủ làm chuyện lớn nên mới thở dài.TRƯƠNG FREE liền nói

_Nếu ông đã có chí lớn thì tôi cũng xin đem sức lực và của cải ra giúp đỡ,gì chứ tiền và vàng đây không thiếu!

HUYỀN ĐỨC mừng lắm.Hai người cùng vào bèn rủ nhau vào quán uống rượu
đang đánh chến thì có 1 người cao lớn, lục lưỡng đẩy 1 cỗ xe đến cửa,vào hang ngồi phịch xuống gọi to
_Cho ly wishky nhanh lên để ta uống xong còn vào thành ứng mộ
HUYỀN ĐỨC nhìn thấy người ấy cao 9 thước,râu dài 2 thước,mắt đỏ như gấc,môi như tô son,mắt phượng mày tằm oai phong lẫm liệt. HUYỀN ĐỨC bèn mời ngồi cùng ngưòi ấy nói:
_Tôi họ QUAN tên VŨ tên chữ là TRƯƠNG SINH sau đổi thành VÂN TRƯỜNG nhân thấy có đứa thổ phỉ ăn hiếp dân tôi giết chết rồi đi phiêu bạt đã 5,6 năm rồi nghe ở đây có lệnh chiêu binh nên tới đây nhằm đem chút sức mọn của mình ra giúp nước
HUYỀN ĐỨC đem chí của mình ra nói, VÂN TRƯỜNG mừng lắm. Bèn cùng với HUYỀN ĐỨC về nhà TRƯƠNG FREE bàn việc lớn, FREE nói sau nhà tôi có vườn đào đang nở hoa đẹp lắm,ngày mai ta nên làm lễ tế trời đất ở trong vườn rồi 3 chúng ta kết nghĩa anh em sau mới có thể tính chuyện lớn
HUYỀN ĐỨC và VÂN TRƯỜNG đều nói:
_Như thế tốt lắm!
Ngày hôm sau sủă soạn trâu đen ngựa trắng và các vật tế trong vườn đào,ba người đốt hương lạy hai lay thề rằng:
_Chúng tôi là LƯU BỊ,QUAN VŨ,TRƯƠNG PHI, dẫu rẵng không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, song đã kết làm anh em thì có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu
,xin dốc lòng tân trung báo quốc.Nếu ai bội nghĩa quên ơn thì trời người cùng giết Thề xong tôn HUYỀN ĐỨC lên làm anh cả VÂN TRƯỜNG thứ hai còn TRƯƠNG FREE làm em út.Sau đó thì mổ trâu đặt tiệc tụ họp dũng sĩ trong làng được 300 người ,cùng đến vườn đào uống rượu thật say .Hôm sau 3 người sửa soạn khí giới ,đương còn lo không có đủ phương tiện thì thấy báo có 2 người lái buôn chở 2 xe côngtennơ xe máy xe đạp các loại tới trại .HUYỀN ĐỨC nói
_Thực là trời giúp ta
Nói đoạn 3 người cùng ra cửa trại đón .nguyên 2 người khách ấy là lái buôn lớn chuyên đi buôn hàng xuyên quốc gia ,vừa rồi mới đánh được 1 chuyến hàng từ KOREA về nhưng đang đi giữa đường thì bị bọn cướp đường hăm dọa nên phải ghé vào đây .HUYỀN ĐÚC mời 2 người vào trại ,làm rượu khoản đãi và nói rằng mình đang cần mua xe để đi đánh giặc giúp dân .Hai người kia nghe thấy vậy liền tặng hết số xe đạp và xe máy xịn của mình và còn thêm vào đó 500.000 USD với 1000 cân sắt để làm vũ khí.
HUYỀN ĐỨC cảm tạ 2 người khách rồi tiễn họ lên đường ,sau đó sai thợ rèn đánh 2 thanh kiếm. VÂN TRƯỜNG đánh 1 thanh long đao nặng 80 cân. TRƯƠNG FREE đánh 1 cây xà mâu dài 1 trượng 8 thước. Mỗi người làm 1 bộ giáp họp dũng sĩ lại hơn 500 người cùng tới gặp CHÂU TĨNH. CHÂU TĨNH lại đưa họ tới gặp LƯU YÊN. 3 người thi lễ xong nói rõ họ tên,LƯU BỊ nói rõ tôn phái và được LƯU YÊN nhận làm cháu
Vài hôm sau, có tin báo tướng giặc 4 số 9 là TRÌNH VIỄN CHÍ đem 5 vạn quân đến đánh. LƯU YÊN sai 3 anh em HUYỀN ĐỨC dẫn 500 quân ra trước phá giặc ( đánh giặc mà keo thí mồ >_< ). Đúng lúc này vũ khí của 3 người cũng được làm xong ( hên^^ ) HUYỀN ĐỨC nhận lấy 2 thanh kiếm của mình thì thấy 1 cái dài 1 cái ngắn mà lại chỉ có mỗi 1 lưõi để bổ mà thôi HUYỀN ĐỨC cầm lên thì thấy kiếm nặng khác hẳn những cái kiếm mà mình dùng bèn gọi thợ rèn lại hỏi, thợ rèn nói là

_Tuy cặp song kiếm này nặng thật nhưng bổ đâu là chết đấy, cái dài thì tấn công ngắn để phòng thủ. Người ta gọi nó là phong cách JAPAN đó ạ

HUYỀN ĐỨC vốn từ bé ít học lại không thích đọc sách nên chẳng cần biết JAPAN là gì đành liều dùng thử.

Đến lượt QUAN VŨ thì là 1 thanh long đao rất đẹp trên lưỡi đao có đề chữ "GREAT DRAGON", còn cây xà mâu của TRƯƠNG FREE có đề chữ "FAST SNAKE" (thông cảm nha vì thời này đang mở cửa thị trường nên hơi tí là nó dùng tiếng anh)

Lúc này 3 người vui vẻ dẫn quân ra ngênh chiến thấy quân giặc ai cũng xõa tóc trên trán có buộc 1 cái khăn vàng đề 4 số 9 (9999).HUYỀN ĐỨC phóng xe ra tả có VÂN TRƯỜNG hữu có TRƯƠNG FREE

TRÌNH VIỄN CHÍ thấy quân của HUYỀN ĐỨC ít hơn 100 lần quân mình nên khinh thường sai phó tướng là ĐẶNG MẬU ra đánh. TRƯƠNG PHI cầm mâu phống xe ra đâm trúng vào bụng ĐẶNG MẬU làm cho hắn chệch tay lái đâm đầu xuống đất chết luôn
TRÌNH VIỄN CHÍ thấy vậy liền rú ga lao vào định chém trộm TRƯƠNG FREE thì từ đâu VÂN TRƯỜNG lao ra chém 1 nhát xả TRÌNH VIỄN CHÍ ra làm 2 đoạn. Quân giặc thấy TRÌNH VIỄN CHÍ chết thê thảm như vậy liền vác ngược giáo quay xe chạy thẳng. HUYỀN ĐỨC thúc quân vào đánh cho quân giặc 1 trận tơi bời, giặc ra hàng vô số kể. Nhưng có một điều lạ là người giết được nhiều giặc nhất lại không phải là TRƯƠNG FREE hay VÂN TRƯỜNG mà lại là ông anh cả HUYỀN ĐỨC, không biết làm sao để giải thích chuyện trình độ đột ngột tăng cao này TRƯƠNG FREE liền kéo 1 tên lính bị lĩnh thẹo của HUYỀN ĐỨC vào hỏi. Tên lính thưa:
_Dạ thưa tướng quân hổng phải là ông tai to đó giỏi giang đâu ạ, mà chỉ vì 2 thanh kiếm cái dài cái ngắn của ổng chúng tôi chưa gặp bao giờ nên không biết cách ứng phó ra sao bèn đứng yên chịu chết thôi ạ
TRƯƠNG FREE nghe thấy vậy liền cho tên lính này 100 USD và bảo là không được nói với ai chuyện này ( HUYỀN ĐỨC mà nghe thấy chắc tự ái chít)
Hôm sau LƯU YÊN nhận được email của quan thái thú THANH CHÂU tên là CUNG CẢNH, báo tin đang bị giặc 4 số 9 vây, thành sắp vỡ, xin cho quân đến cứu. LƯU YÊN liền kíp sai HUYỀN ĐỨC dẫn 5000 cùng với CHÂU TĨNH quân đi cứu thành THANH CHÂU
Giặc thấy có quân đến cứu liền chia quân ra đón đánh, HUYỀN ĐỨC thấy quân mình ít sơ không chống lại nổi bèn lui quân 30 dặm rồi bảo QUAN, TRƯƠNG rằng:
_Giặc nhiều ta ít tất phải dùng binh pháp mới phá được
Bèn sai VÂN TRƯỜNG dẫn 1000 quân phục bên tả núi, TRƯƠNG FREE dẫn 1000 quân phục bên hữu núi, hẹn rằng khi nào có tiếng chiêng thì cùng kéo ra tiếp ứng.
Hôm sau HUYỀN ĐỨC cùng CHÂU TĨNH dẫn quân ra đánh trống hò reo thẳng tiến. Quân giặc vội vã kéo ra đón đánh HUYỀN ĐỨC lui binh ngay. Giặc thừa thế đánh tràn. vừa qua sườn núi HUYỀN ĐỨC ra lệnh khua chiêng. Hai đạo quân tả hữu xô ra HUYỀN ĐỨC thúc quân quay lại ba mặt giáp đánh, quân giặc thua to chạy đến dưới thành THANH CHÂU, quan thái thú CUNG CẢNH cũng đem dân binh ra trợ chiến, quân giăc bị chết rất nhiều, giải được vong vây cho THANH CHÂU.

Đời sau có thơ khen HUYỀN ĐỨC rằng:
Bầy mưu dặt mẹo khéo ra công,
Đôi hổ chung quy kém một rồng,
Buổi mới đã nên công trạng lớn,
Chia ba chân vạc đáng anh hùng.

Trong lúc đó trùm giặc 4 số 9 là TRƯƠNG GIÁC đang bị vây con 2 em của hắn là TRƯƠNG LƯƠNG và TRƯƠNG BẢO là đang chống nhau với CHU TUẤN và HOÀNG PHỦ TUNG nhưng lại thua luôn phải lui về TRƯỜNG XÃ, dựa vào bụi rậm mà đóng trại. Đến lúc nửa đêm thì bị quân của CHU TUẤN đến dùng mẹo hỏa công đốt trại, TRƯƠNG LƯƠNG, TRƯƠNG BẢO cố chết tìm đường chạy bỗng thấy 1 toán quân kéo ra chặn đường tướng đi đầu là TÀO THÁO, THÁO thúc quân đánh vào giết hơn 1 van quân giặc. LƯƠNG, BẢO cố gắng lắm mới chạy được. THÁO vào yết kiến CHU TUẤN, HOÀNG PHỦ TUNG rồi lên đường đuổi theo TRƯƠNG LƯƠNG, TRƯƠNG BẢO ngay
Nhắc lại HUYỀN ĐỨC dẫn QUAN, TRƯƠNG đang đi tới DĨNH XUYÊN thì quân giặc đã bị phá rồi liền đem quân tới giúp LƯ THỰC. Đang đi giữa đường thì gặp 1 toán lính đang áp giải 1 xe tù HUYỀN ĐỨC lại gần thì giật mình khi thấy người ngồi trong xe lại chính là LƯ THỰC. HUYỀN ĐỨC vội xuống xe hỏi thăm, LƯ THỰC nói:
_ Ta vây đánh TRƯƠNG GIÁC sắp sửa thắng, chỉ vì TRƯƠNG GIÁC dùng tà thuật nên còn dùng dằng chưa phá được. Triều đình sai viên hoạn quan là TẢ PHONG đến dò xét, Họ TẢ đòi ăn của đút nhưng quân ta lương ăn còn lo thiếu lấy đâu ra của để cung phụng hắn nên hắn về khai láo là ta nhát chết không dám ra đánh vì thế ta mới bị áp giải về. LƯ THỰC đã bị bắt bây giờ HUYỀN ĐỨC có tới cũng chẳng làm được gì, QAN VŨ khuyên nên về TRÁC QUẬN. HUYỀN ĐỨC nghe theo.
Đi được 2 ngày, bỗng thấy trước mặt có tiếng hò reo HUYỀN ĐỨC cùng QUAN, TRƯƠNG lên trên gò cao để xem thì thấy quân HÁN đang thua to, GIẮC 4 số 9 đông như kiến cỏ lại thấy có lá cờ đề "ĐẠI HIỀN HACKER" rất lớn. HUYỀN ĐỨC nói:
_ TRƯƠNG GIÁC đây rồi, đánh ngay đi!
3 người phóng xe thúc quân ra đánh. Lúc ấy TRƯƠNG GIÁC đang thừa thắng đuổi ĐỔNG TRÁC, bỗng gặp 3 người chẹn đánh, quân GIÁC hoảng loạn phải thua chạy đến ngoài 50 dặm
Ba người cứu được ĐỔNG TRÁC về trại TRAC hỏi 3 người hiện đang làm gì HUYỀN ĐỨC thưa:
_ Chưa có quan tước gì!
TRÁC khinh thường không thèm đáp lại.
HUYỀN ĐỨC bỏ đi. TRƯƠNG FREE cả giận nói:
Thằng cha này láo quá, ta lăn lộn vào chỗ chết để cứu hắn mà hắn đã không cảm ơn thì chớ lại còn khinh thường, nếu không giết nó sao hả được giận này?
Nói rồi cầm dao vào trướng định giết ĐỔNG TRÁC.
Đó chính là:
Nhân tình thế thái vẫn xưa nay
Ai biết anh hùng lúc trắng tay!
Nếu được người người như DỰC ĐỨC,
Trên đời hẳn hết kẻ không hay!
Muốn biết tính mạng ĐỔNG TRÁC thế nào, xem hồi sau sẽ rõ

[Read More...]


Bàn về chữ dâm trong truyện Kiều và luân lý của người Việt



Bàn về chữ dâm trong truyện Kiều và luân lý của người Việt

1. Bàn về chữ dâm trong truyện Kiều và luân lý của người Việt

Phê bình tổng quát nhứt có lẽ là linh mục Sảng Đình Nguyễ-n Văn Thích. Ông dẫn chứng ngay trong câu mở đầu của truyện Kiều, và cho rằng đó là truyện phong tình (Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh) thì không nên cho học trò học (1).

Đi sâu hơn thì có nhiều ý kiến trái ngược nhau. Kẻ thì cho truyện Kiều là dâm thư, kẻ thì cho truyện Kiều là hay, có đủ triết lý Nho, Phật, Lão thâm sâu mà Kiều là người hiếu nghĩa đủ đường, (Người sao hiếu nghĩa đủ đường -Kiều), vậy phải nên dạy cho học trò học. Về phần văn chương bình dân, ta thấy có câu:

Đàn ông chớ kể Phan Trần,

Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều. (2)

Điều rõ ràng nhứt thì Kiều là người đa tình, ít ai nói nàng Kiều là người đa dâm. Trong Bài Tựa Truyện Kiều Chu Mạnh Trinh (3) viết: Ta cũng nòi tình, thương người đồng điệu, mượn chùm phương thảo, hú vía thuyền quyên (4). Nòi tình Chu Mạnh Trinh nói ở đây là nòi đa tình vậy.

Nói Kiều đa dâm thì nhiều người không đồng ý, nhưng nói Kiều đa tình thì khó ai phủ nhận. Bàn về vấn đề nầy, trong Truyện Thúy Kiều, Trần Trọng Kim viết: Nàng có nặng về đường tình ái thật, nhưng cái tình ấy mà trong sạch thì có điều gì là dở. Những việc Kiều làm khi yêu Kim Trọng như hẹn hò vườn Thúy, cắt tóc thề bồi hay Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình, đối với xã hội cũ việc làm ấy của Kiều thì quá quắt lắm nhưng so với ngày nay thì cũng thường tình. Phê bình việc nầy, Dương Quảng Hàm trong cuốn Việt Nam Văn Học Sử Yếu cho rằng:

Theo lễ- tục xưa, con gái phải đợi mệnh của cha mẹ đặt đâu ngồi đấy, để quyền cho cha mẹ kén chọn gã bán. Thế mà Thúy Kiều tự ý sang nhà Kim Trọng trước khi nói với cha mẹ, đó là một điều các cụ cho là trái với l-ễ tục cổ... ...

... .... việc làm của Thúy Kiều kể cũng không đáng trách, vì tuy nàng có thề thốt với Kim Trọng nhưng vẫn giữ được sự trong sạch và vẫn đinh ninh dành quyền quyết định cho cha mẹ:

Thói nhà băng tuyết chất hằng phỉ phong

Dù khi lá thắm chỉ hồng

Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha

(Câu 332-334)
Dù đa tình nhưng trong khi yêu đương thì Kiều rất đứng đắn. Chẳng hạn như khi Kim Trọng tỏ vẻ sàm xở thì Kiều sửa lưng ngay:

Ra tuồng trên Bộc trong dâu

Thì con người ấy ai cầu làm chi.

Việc trai gái hẹn hò nhau bên bờ sông Bộc là việc dâm bôn, Kiều cũng biết ngăn ngừa giảng giải cho Kim Trọng rõ, Kiều biết gìn giữ cho bản thân thì ai gọi Kiều là người hư.

Ngày xưa cũng như ngày nay, người xưa thì nói chung chung, người nay thì phân tích theo tâm lý học. Xưa, Nguyễn Công Trứ thì cho rằng

Đoạn trường cho đáng kiếp tà dâm,
Đố đem chữ hiếu mà lầm được ai,

Ngày nay, có người quả quyết rằng Kiều mượn cớ bán mình chuộc cha để theo Mã Giám Sinh cho thỏa cái tính dâm của nàng. Thật sự đó là một nhận xét không những phiến diện mà còn hồ đồ. Ngoại trừ việc yêu Kim Trọng mà qua mặt cha mẹ thề non hẹn biển, từ đó về sau, chẳng có thể trách cứ việc làm nào của Kiều được. Ngay như việc khuyên Từ Hải ra hàng, Kiều tự chê mình Giết chồng mà lại lấy chồng (Kiều) nhưng thật ra vì lòng thương cha nhớ mẹ nên Kiều xui Từ Hải ra hàng, theo ông Doãn Quốc Sĩ (5), người ta nên thông cảm cho Kiều làm việc nông nỗi ấy. Dương Quảng Hàm cho đó là hành động vì lòng nhân.

Trách cứ Kiều, có lẽ bài thơ sau đây phê phán một cách đau đớn nhứt:

Tiếng sấm ân tình bốn mặt ran
Tướng quân chi tiếc cánh hoa tàn
Đôi làn nước mắt đôi làn sóng

Nửa đám ma chồng, nửa tiệc quan Tổng đốc ví thương người bạc mệnh
Tiền Đường chưa chắc mã hồng nhan
Trơ trơ nắm đất bờ sông nọ
Hồn có nghe chăng mấy giọng đàn.
Hồ Tôn Hiến mở tiệc khao quân, bắt Kiều đàn cho Hồ nghe. Kiều đau đớn lắm. Dù tiếng đàn của Kiều như tiếng khóc:

Ve ngâm vượn hót nào tày
Khiến cho Hồ cũng nhăn mày rơi châu

thì cũng khó biện minh cho Kiều hành động ôm cầm nầy. Việc chê trách ấy không phải là cổ hủ đâu. Ngày nay, dù có văn minh đến thế nào đi nữa, một người đàn bà có chồng, nhân khi chồng đi vắng (trường hợp Kiều thì chồng mới chết, cỏ chưa xanh mồ) mà ôm đàn liên hoan với một người đàn ông khác, kẻ thù của chồng, cũng như người kỹ nữ già đàn ca với Bạch Cư Dị, (6) một đêm thu trên bến Tầm Dương cũng khó có ai chấp thuận được. Người xưa thề bồi Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai thì ngày nay, há không giữ lòng chung thủy, giữ cho nhau chút nghĩa tình chồng vợ hay sao?

Tuy nhiên, việc làm nầy của Kiều không phải là dâm. Dâm là chuyện ăn nằm trai gái. Suốt trong cả truyện Kiều chẳng tìm ra được câu nào nói rằng Kiều ưa chuyện ăn nằm với đàn ông cả. Điều nầy rất dễ hiểu vì khi viết truyện Kiều, chủ ý của Nguyễn Du không phải là viết truyện khiêu dâm để câu độc giả, hoặc viết có tính dâm theo thời thượng như các nhà văn ngày nay. Chủ yếu Nguyễn Du khi viết truyện Kiều là muốn dựa vào câu chuyện của Thanh Tâm Tài Nhân để gởi gắm tâm sự đớn đau của mình. Bàn về điểm nầy, cũng trong cuốn sách nói trên, Trần Trọng Kim viết: Bạch diện với hồng nhan đã chịu chung một số kiếp, thì quyển truyện Kiều có phải là chỉ để than người bạc mệnh mà thôi, hay là để cho tác giả nhân đó mà tự than mình nữa? Tưởng tiên sinh cũng nghĩ:

Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung

Cho nên than người bạc mệnh, tức là than thân mình. Vậy lấy Kiều mà xét tâm sự Tố Như tiên sinh thì tưởng không lầm được.

Không lý Nguyễn Du là người có tư tưởng tam giáo sâu xa, một người có lòng nhân hậu, biết đau xót trước cảnh đời đổi thay ly loạn, vật đổi sao dời mà lại đi ca ngợi một kẻ tà dâm. Nàng Kiều dù là người phải chịu cảnh thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần thì cũng chỉ vì thân phận của người đàn bà trong cảnh giặc giã chứ đâu phải nàng Kiều muốn như vậy. Kiều không phải là người tà dâm và chắc chắn Nguyền Du không muốn vẽ nên một nàng Kiều tà dâm để gởi tâm sự vào mình vào nhân vật ấy. Nguyễn Công Trứ dù có viết Đoạn trường cho đáng kiếp tà dâm thì như đã nói, chỉ là một sự phán xét hồ đồ.

Vả lại, dâm hay không dâm, điều ấy là sai chăng? Người xưa cũng cho rằng dâm là không có gì sai quấy:

Ai dám nói chữ dâm là chữ bậy
Nếu không dâm sao nảy ra hiền.

Dâm là việc tạo hóa thường tình. Loài vật đã vậy mà loài người cũng vậy. Dâm là ưa sự khoái lạc giữa hai người khác phái mà mục đích của tạo hóa là để lưu truyền giống nòi. Nếu không có cái dâm đó thì thiên nhiên vũ trụ ngày nay chắc đã tiêu ma tất cả rồi.

Ngay như nàng Kiều, lấy chồng, ăn ngủ với chồng thì đó là lẽ tự nhiên của tạo hóa. Dù trong lòng có đau đớn như thế nào đi nữa, Kiều tin là Mã Giám Sinh mua Kiều về làm vợ thì Kiều chịu thất thân với Mã là làm cái công việc, cái bổn phận của người vợ đối với chồng, đâu có gì là sai. Vậy mà Nguyễn Bách Khoa, rồi sau nầy có nhiều nhà văn Cộng sản hùa theo, cũng như Hoàng Phủ Ngọc Tường khi dạy ở Quốc Học và vài giáo sư Việt Văn ở Huế trước 1975 muốn chứng tỏ ta đây là người tiến bộ, đứng trên quan điểm duy vật biện chứng cho rằng Kiều vì là con nhà giàu có, ăn không ngồi rồi lại đọc sách truyện nhảm nhí sinh ra có tánh dâm mà chịu (hay ưa) bán mình cho Mã Giám Sinh thì đó là một nhận xét hết sức sai lạc, dù có ngụy trang bằng thuyết tính dục của Freud hay bất cứ thuyết nào. Nhận xét của những người nầy đúng ra chỉ là nhận xét của Tú Bà Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao? Tú Bà sai Mã Giám Sinh đi mua gái về để Giả danh hầu hạ, dạy nghề ăn chơi. Chính Mã là tay gạt tình, cũng như Sở Khanh sau nầy vậy. Kẻ trước người sau cùng một lũ lưu manh như nhau. Còn khi Kiều lấy Thúc Sinh, làm vợ Từ Hải thì Kiều nhận đó là vai trò người vợ. Việc ăn chơi trong thanh lâu là việc Kiều không những bị ép mà còn bị Sở Khanh lường gạt, bị Tú Bà đánh đập buộc Kiều phải làm. Kiều đã từng tự vẫn vì điều nhục nhã nầy. Thậm chí, sau 15 năm lưu lạc, Kiều sum họp với gia đình, mặc dù mối tình của chàng Kim đối với Kiều vẫn còn mặn nồng, mặc dù Thúy Vân muốn nhượng chồng lại cho chị, thì Kiều vẫn gìn giữ Chữ trinh còn một chút nầy.

Nói chung, Kiều là... ... thục nữ chí cao
Phải người tối mận sớm đào như ai

Dương Quảng Hàm cũng không nhứt trí cho rằng Kiều là người tà dâm. Ông viết: Xem thế thì biết Thúy Kiều là một người giàu về tình ái nhưng không phải là con người đam mê tình dục, thực đúng như lời vãi Giác Duyên đã phán đoán trong câu 2682:

Mắc điều tình ái, khỏi điều tà dâm

Phương chi khi Thúy Kiều, sau mười lăm năm lưu lạc, lại gặp tình nhân, nàng tự cho thân mình ô uế, không còn xứng đáng với người yêu xưa, nên dù Kim Trọng nài ép cũng nhứt định xin đổi tình vợ chồng thành tình bè bạn để giữ lấy tấm lòng trong sạch, lấy chữ trinh trong tâm hồn thay cho chữ trinh về thân thể đã mất. Xem thế thì biết Thúy Kiều là một người đàn bà có tính tình cao thượng.

Bàn về chữ dâm trong Kiều, Trần Trọng Kim viết: Cứ như thiển kiến của chúng tôi, thì nàng Kiều không phải là người tà dâm; xem như khi tái hồi với Kim Trọng mà khăng khăng giữ một niềm không chịu đem cánh hoa tàn mà đãi người tình chung thì thật là nàng biết trọng sự trinh tiết lắm.

Then chốt vấn đề là Chính Dâm hay Tà Dâm.

Như tôi đưa ra những ví dụ như trên, việc vợ chồng ăn nằm với nhau là chuyện thường tình, là một phần tự nhiên trong cuộc sống lứa đôi. Việc đó, trước hết là để sinh con đẻ cái, như hầu hết mọi người khi lấy nhau ai cũng muốn có con, -ngoại trừ những trường hợp đặc biệt- thì hành động ân ái với nhau đó gọi là chính dâm. Việc nầy phù hợp với lẽ tạo hóa, đạo vợ chồng, không có gì sai trái cả. Trong luật pháp cũng vậy, nếu người chồng muốn ân ái mà người vợ không muốn thì kết tội chồng về việc khác chứ không thể kết tội hiếp dâm được.

Ngoại trừ trường hợp nầy, tất cả những trường hợp khác thì dù ít dù nhiều cũng bị đánh giá là bậy, là tà dâm. Về khoản nầy, người ta dùng nhiều chữ lắm: dâm tặc, dâm bôn, dâm đãng, dâm dục, tà dâm, hiếp dâm, bạo dâm, khẩu dâm, ý dâm, v.v... tất cả đều là sai cả, dù luật pháp không bỏ tù thì cũng bị người đời chê cười, dư luận lên án.

Truyện Kiều trong chương trình giáo dục

Trước 1945, từ khi có chương trình trung học Pháp Việt, (dành cho Trung kỳ và Bắc kỳ- Nam Kỳ thuộc địa học chương trình Pháp) thì truyện Kiều được đưa vào giáo khoa ở năm thứ nhì ban Trung học Việt Nam (theo Dương Quảng Hàm -Sách nói trên). Việc dạy truyện Kiều ở cấp trung học kéo dài cho tới khi miền Nam sụp đổ (1975).

Khi dạy truyện Kiều, có ba vấn đề then chốt thầy giáo cần giảng giải cho học sinh:

Một là Triết lý (Tam giáo),

Hai là Luân lý (Trung hiếu tiết nghĩa, v.v... ) và

Ba là Văn chương truyện Kiều.

Từ khi có chủ nghĩa Cộng sản truyền bá vào nước ta thì bỗng có nhiều tác giả đứng trên lập trường Duy vật biện chứng mà phê phán. Đứng đầu là Trương Tửu (Đệ Tứ Cộng Sản, sau theo Việt Minh). Ông nầy lấy bút hiệu khác nữa là Nguyễn Bách Khoa (NBK) viết hai cuốn sách: Thứ nhất là cuốn Nguyễn Du và Truyện Kiều, cuốn thứ hai là Văn Chương Truyện Kiều. Luận điệu duy vật của NBK bị giáo sư Tử Vi Lang đã kích phê bình trên Văn Nghệ Tiền Phong (những số đầu tiên -1956, rất tiếc là không thấy in lại thành sách.

Sau khi Cộng sản cai trị miền Bắc (1954) và toàn cõi Việt Nam (1975), truyện Kiều không còn được dạy ở trung học mà đưa lên đại học. Ngoài lập trường duy vật biện chứng, họ còn đứng trên lập trường đấu tranh giai cấp để phê phán truyện Kiều và Nguyễn Du. Gia đình Viên ngoại gia tư nghỉ cũng thường thường bậc trung, sống bằng sự bóc lột giai cấp lao động, tức không phải là bần nông hay cố nông, không phải là giai cấp cơ bản của chủ nghĩa Cộng sản. Dĩ nhiên, Cộng sản không đánh giá gia đình Viên ngoại là tốt. Con trai như Vương Quan có học hành, thi đậu và ra làm quan, tức là thuộc từng lớp phong kiến quan liêu. Con gái như hai chị em Kiều thì êm đềm trướng rủ màn che, tức là không lao động, lại còn biết đánh đàn, do ảnh hưởng sách vở phong kiến ủy mị, bóc lột hưởng thụ nên mới soạn ra Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân, có nghĩa là Kiều cũng thuộc loại nghệ sĩ nhạc vàng là một thứ âm nhạc Cộng sản cấm ngặt. Do đó, về mặt tâm lý xã hội, truyện Kiều chỉ là một thứ để nghiên cứu, phê phán con người, xã hội, chẳng có giá trị gì để học tập cả.

Vậy thì về mặt luân lý của Kiều có cái gì hay?

Người ta khen Kiều là khen ở luân lý mà luân lý đó là gì?

Nếu cho rằng Kiều là kẻ tà dâm thì nàng Kiều không có luân lý. Về vấn đề nầy, Trần Trọng Kim nhận định: Có nhiều người chê là truyện (Kiều) tà dâm, nhảm nhí. Những người ấy, một là hạng tính nông nổi, không chịu mất công mà suy nghĩ cho ra lẽ phải trái, một hạng là kẻ giả đạo đức, chỉ ưa luân lý ở cửa miệng. Hạng nầy có lẽ nhiều lắm mà lại hay chê bai hơn cả...

... .... nàng Kiều trước sau biết nặng về lời nước non, biết lấy hiếu làm trinh, biết nhân, biết nghĩa thì tại sao lại cho là không có luân lý được?

Trong truyện Kiều, Nguyễn Du mượn lời Tam Hợp Đạo Cô để khen Kiều: Người sao hiếu nghĩa đủ đường. Dương Quảng Hàm trong sách đã dẫn ở trên nhận định rằng... nàng bán mình chuộc tội cho cha, hy sinh chữ tình để theo trọn chữ hiếu... Thúy Kiều treo cho ta cái gương một người biết trọng phẩm giá (Đến điều sống nhục sao bằng thác trong), biết giữ thủy chung (trung).... Việc Kiều khuyên Từ Hải ra hàng để cứu nhân dân, là một việc nhân.

Nhìn chung, theo các nhận định trên thì Kiều là người có Hiếu, Trung, Nhân, Nghĩa.

Cộng sản phủ nhận tất cả những điểm nầy!

Chỉ ngay trên quan điểm duy vật biện chứng thôi, Cộng sản cho rằng Kiều là người Ăn xổi ở thì (Phải điều ăn xổi ở thì -Kiều), ăn không ngồi rồi, sống sung sướng, hưởng thụ trên sự bóc lột người khác thì sinh ra cái tính dâm. Do đó, việc Kiều bán mình chuộc cha, tuyệt tình với Kim Trọng bắt nguồn sâu xa từ trong cái tính dâm đó. Hiếu hay trung chỉ là cái cớ để Kiều che đậy tính dâm của nàng, cội rễ là từ tính dâm đó cả. Đó là kết quả tất nhiên của những người ngồi mát ăn bát vàng, những người thuộc gia cấp thống trị, sống bằng sự bóc lột nhân dân lao động.

Hơn thế nữa, từ khi Trung Cộng cai trị lục địa Trung Hoa, viện trợ lớn lao cho Cộng sản Bắc Việt như súng đạn, lương thực, kinh tế và tài chánh, đưa cố vấn qua nắm giữ những chức vụ then chốt, đưa binh lính qua Việt Nam chiến đấu, theo Nayan Chanda trong Brother Enemy có khi tổng số cố vấn và binh lính Tàu đỏ, kể cả nhân công xây dựng đường sá, lên tới hơn nửa triệu thì Hồ Chí Minh phải thực hiện ý muốn của Mao Tạch Đông. Theo Vũ Thư Hiên trong Đêm giữa ban ngày, mặc dù Hồ Chí Minh chưa muốn nhưng do yêu cầu của Mao, Hồ đã phải phát động cải cách ruộng đất từ 1953. Sau đó, cũng do tư tưởng Mao chỉ đạo, Hồ Chí Minh phát động đấu tranh giai cấp trong mọi ngành nghề ở miền Bắc,khiến hàng vạn người bị giết và tù đày. Đến khi Mao phát động cái gọi là Cách Mạng Văn Hóa, thì miền Bắc Cộng sản cũng không thể đi chệch đường.

Việt Nam, ngay từ thời Triệu Đà đã là một phần lãnh thổ của Trung Hoa. Sau đó, trong suốt một ngàn năm Bắc thuộc, học thuật, tư tưởng, tôn giáo và nông nghiệp cũng theo đường lối của Tàu cả. Thậm chí sau khi giành được độc lập rồi (939), thì tổ chức cai trị, quan chế, thi cử, giáo dục cũng theo đường lối của Tàu. Do đó, luân lý của Kiều cũng là luân lý của xã hội ta, lấy Nho giáo của Khổng Tử làm căn bản. Tam cương, ngũ thường, hiếu trung nhân nghĩa cũng từ đạo Nho mà ra. Điều đó không có gì lạ và cũng không có gì đáng trách bởi vì đạo Nho chính là tinh hoa của văn hóa Trung Hoa. Những tư tưởng của Khổng Tử cũng như những trước tác của ông như Tứ Thư, Ngũ Kinh, v.v... hay đẹp đến nỗi ngày nay, người Tây phương đang nghiên cứu và áp dụng trong phương pháp giáo dục mới của họ. Người Trung Hoa và Việt Nam cũng như dân tộc ở các nước chịu ảnh hưởng văn minh Trung Hoa kính cẩn gọi Khổng Tử là bậc Vạn thế Sư biểu (Vị thầy của mười ngàn đời). Với người Tây phương,.... theo sử gia lừng danh của Hoa Kỳ Will Durant (1885-1981) trong cuốn The Age of Voltaire của ông thì triết gia François Marie Arouet Voltaire (1694-1778) của nước Pháp đã vô cùng ngưỡng mộ hiền triết họ Khổng và đã có công truyền bá nền văn minh Khổng học vào giới trí thức Pháp quốc thời đó. (Khổng Phu Tử dưới nhãn quan Âu Mỹ -giáo sư Đàm Trung Pháp)... Leibniz cũng nhận xét thêm rằng về khoa học thì Trung Hoa thua Âu Châu, nhưng Trung Hoa đã vượt hẳn mọi nơi về phương diện an dân do vườn hoa Khổng giáo đem lại. (sách trên đd)... Trong lịch sử cận đại Hoa Kỳ, có lẽ cố Ngoại trưởng John Foster Dulles (1888-1959) là người Mỹ đầu tiên chính thức tỏ lòng ái mộ Khổng Phu Tử. Ông Dulles giữa thập niên 1950 đã khẳng định rằng một trong những mục tiêu ngoại giao của Hoa Kỳ là phải bảo toàn nền văn hóa Trung Hoa mà tinh túy là Khổng giáo. Lúc đó, ông cũng nói lên manh tâm của chế độ Cộng sản Mao Trạch Đông muốn hủy diệt Khổng giáo và thay vào đó bằng giáo điều Mác-Lê (Sđd).

Cách đây 2 ngàn 5 trăm năm, Khổng Tử đã dạy một câu hết sức thâm thúy: Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân mà ngày nay, các nhà hoạt động trong ngành giáo dục Mỹ vừa khâm phục, vừa kinh ngạc. Mãi đến thế kỷ thứ 18, nước Pháp mới bừng lên sáng chói (French Enlightment) với những tư tưởng tiến bộ như bình đẳng, bác ái, tự do thì ngay hồi sinh thời, Khổng Tử dạy rằng hễ điều gì mình không muốn người khác làm cho mình thì mình đừng làm cho người khác (Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân).

Nhân ái là từ trong tư tưởng nầy đấy: Ví dụ nếu ta không muốn ai gây đau khổ cho ta thì có thể nào ta lại gây đau khổ cho người khác?

Bình đẳng cũng từ trong câu ấy: Ta không gây phiền lụy đau khổ cho người khác tức là tôn trọng người khác. Đó không phải là coi họ cũng như mình hay sao?

Tự do cũng là đây: Không gây khó khăn cho người khác, không gây phiền lụy, đau khổ cho người khác có phải là không xúc phạm đến tự do của họ hay sao?

Từ những nhận định như trên, các nhà thông thái Âu Mỹ không khỏi giật mình vì chính tư tưởng trên của Khổng Phu Tử đã góp phần làm cho xã hội an lạc.

Trong cách mạng văn hóa Trung Hoa, Khổng Tử là đối tượng bị đánh đổ. Am miếu, đền thờ của Khổng Phu Tử bị đập phá, triệt hạ, tượng Khổng Phu Tử bị quẳng ra đường và sách vở Khổng Tử bị đem đốt. Ở miền Bắc Việt Nam chẳng còn đền miếu, văn thánh nào tồn tại. Tất cả đều bị Cộng sản phá hủy, san bằng vì cho đó là tàn tích phong kiến.

Ngày nay, người ta không cần phải hiếu với cha mẹ, vợ chồng không cần phải trung nghĩa, anh em không cần phải thuận thảo. Câu nằm lòng nhan nhản trong trường học bây giờ là Trung với đảng, Hiếu với dân. Theo Cộng sản thì trung với đảng vì đảng đem lại ấm no hạnh phúc cho nhân dân (!), (Thật ra, dạy trung với đảng vì sợ bị chống đối, lật đổ), hiếu với dân vì dân làm ra sản phẩm, làm nên cơm gạo cho ta ăn, mặc. Không cần phải hiếu với cha mẹ vì nếu không có nhân dân thì cha mẹ lấy đâu cơm gạo nuôi ta?

Vấn đề không chỉ là cha mẹ. Nếu muốn tiến lên xã hội xã hội chủ nghĩa, tiến lên thế giới đại đồng thì phải đánh đổ tất cả những gì còn là cục bộ. Gia đình là cục bộ, tổ quốc là cục bộ mà gia đình là cục bộ cản trở lớn nhất của con đường tiến lên Cộng sản. Cho nên gia đình là mục tiêu cần đánh phá trước nhứt. Chưa đánh đổ dân tộc vì còn cần chiêu bài dân tộc để chống tư bản đế quốc. Một khi đã chiến thắng đế quốc tư bản rồi thì cái vỏ bọc ấy cũng bị tiêu diệt nốt, chỉ là Cộng sản, là thế giới đại đồng mà thôi.

Nếu nàng Kiều có lòng nhân thì Kiều nên góp phần với Từ Hải để đánh phá chế độ phong kiến bóc lột, cớ sao lại khuyên Từ Hải ra hàng. Khuyên Từ Hải ra hàng tức Kiều là công cụ phục vụ cho chế độ bóc lột đó, cái chế độ gia đình Kiều hưởng nhiều đặc lợi. Bản chất bóc lột của Kiều vẫn không thay đổi dù Kiều đã phải trải qua nhiều gian khổ. Chữ nhân của Kiều như Dương Quảng Hàm nhận xét chỉ là sản phẩm của giai cấp phong kiến thống trị bóc lột, nó không có tính tích cực và triệt để của chủ nghĩa Mác-Lênin. Xây dựng một xã hội Cộng sản không có người bóc lột người là chế độ nhân đạo nhứt!

Tất cả những lý luận như trên rõ ràng vừa là không tưởng vừa là ngụy biện. Hậu quả của những tư tưởng rồ dại đó là những cuộc chiến tranh triền miên giữa dân tộc nầy và dân tộc khác hay cuộc nội chiến ở nước ta kéo dài 30 năm vậy, với hàng triệu người bị chết oan, văn hóa đạo đức suy đồi trầm trọng.

Cũng nên nhắc lại rằng nhà cầm quyền Việt Nam Cọng Hòa có nhiều sơ hở trong việc giáo dục rất đáng trách. Những lập luận không tưởng và ngụy biện như tôi nói ở trên được rao giảng một cách tự do trong vùng quốc gia hay miền Nam Việt Nam sau hiệp định Genève 1954. Tôn Thất Dương Kỵ khi dạy sử ở trường Khải Định (sau nầy là trường Quốc học) đã sử dụng rặt một lối ngụy biện như thế, một lập trường duy vật khi dạy học trò cũng như viết sách, như trong cuốn Việt Nam Sử Lược của ông. Nối gót y có Hoàng Phủ Ngọc Tường khi làm giáo sư ở trường nầy, cũng như nhiều giáo sư khác tự cho mình là tiến bộ, là có tư tưởng cao xa, phóng khoáng, sử dụng ngụy biện và đứng trên lập trường duy vật biện chứng, tưởng rằng làm như thế là khác người, hơn người. Nguy hiểm hơn, lối giáo dục như thế đã đẻ một đám học trò mù mà cứ tưởng mình là tiến bộ, không ít bọn chúng hiện ở trong nước cũng như hải ngoại đang làm văn, làm thơ, làm nhạc, viết báo, quay lưng phản phúc, chủ trương hợp lưu, trao đổi văn hóa mà thực chất là làm tay sai cho Cộng sản để kiếm chút hư danh./

Chú thích:

(1) Năm 1956, nhân dịp kỷ niệm ngày sinh Nguyễn Du, hội Văn hóa thành phố Huế tổ chức một buổi diễn thuyết. Trong dịp nầy, linh mục Sảng Đình Nguyễn Văn Thích nêu ý kiến cho rằng không nên cho học sinh học truyện Kiều. Ông không gọi Kiều là dâm thư nhưng cho rằng đó là truyện phong tình, dẫn chứng bằng câu thơ trong đoạn mở đầu truyện Kiều Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh.

(2) Kiều bị chê như đã nói ở trên còn truyện Phan Trần (Họ Phan và họ Trần) thì trong truyện nầy có đoạn Phan sinh tưởng nhớ người yêu sinh ra bệnh tương tư, si tình đến nỗi toan tự vẫn. Đàn ông như thế là nhu nhược, chẳng ra khí phách anh hùng gì cả.

(3) Các nhà phê bình văn học đánh giá Chu Mạnh Trinh là ông tổ của văn chương lãng mạn Việt Nam.

(4) Giả thử ngay khi trước Liêu Dương cách trở, duyên chàng Kim đừng dở việc ma chay, quan lại công bằng, án Viên ngoại tỏ ngay tình oan uổng; thì đâu đến nỗi son phấn mấy năm lưu lạc, đem thân cho thiên hạ mua cười; mà chắc rằng biên thùy một cõi nghênh ngang, ai xui được anh hùng cởi giáp. Thì sao còn tỏ được là người thục nữ mà đủ đường hiếu nghĩa, tay đàn bà mà lại có cơ quyền. Thế mới biết người khôn thì hay gặp gian truân, chuyện đời khéo lắm trò quanh quẩn.

(Phần đầu Bài Tựa Truyện Kiều do Chu Mạnh Trinh viết bằng Hán văn, Đoàn Quỳ dịch ra văn Nôm)

(5) Bài của ông Doãn Quốc Sĩ đăng trên Bách Khoa

(6) Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị. Bạch Cư Dị làm quan bị biếm ra đất Tầm Dương. Một đêm thu ti-n bạn ra bến sông, gặp một kỹ nữ tuổi đã già, người chồng buôn bán đường xa, để nàng cô quạnh trên bến sông. Người kỹ nữ đàn cho BCD nghe và hai người cùng khóc cho số phận hẩm hiu của mình. Tác phẩm nầy có ảnh hưởng lớn trong Văn chương Việt Nam, cổ cũng như hiện đại.

[Read More...]


Thơ chế kiều 3



Trăm năm trong cõi người ta
Đàn ông đàn bà sống phải cần nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Đàn ông mỗi việc làm" đau" đàn bà.

--------------------------------

Thuý Kiều là chị Thuý Vân
Ăn no tắm mát ra sân đọ đùi
Đùi Vân vừa trắng vừa to
Đùi Kiều tuy nhỏ nhưng mà lắm lông

--------------------------------

Đầu lòng hai ả quái thai
Thuý Kiều là chị em là Thuý Vân
Gian cốt cách,dâm tinh thần
Giống người thì ít,mười phần tinh tinh

--------------------------------
[Read More...]


Thơ chế kiều 2



Đầu lòng hai ả tố nga
"Thuý Kiều"là chị, em là "Thuý Vân".
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần .
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi.
Vân xem đanh đá khác người .

Mặt mày rầu rĩ như người có tang .
Miệng cười tựa rắn hổ mang .
Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da .
Kiều càng xấu xí, gian tà .
So bề ngu dốt lại là phần hơn.
Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn .
Dưa ghen thua khắm, cá hờn kém tanh .
Một hai xấu nhất kinh thành .
Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai
[Read More...]


Thơ kiều bắn haflife



Kiều Bắn Haflife Thúy Kiều ngồi bắn half life
Chơi vòng DEATH MACTCH mạng hai hai người
Bên cô có súng một hai
Có chàng Từ Hải là người cô yêu
Bọn kiếp thấy thế liêu xiêu
Bèn rước mụ Tú ra chiêu ở nhà
Kim Trọng vốn tính thật thà
Nghe Kiều dụ dỗ xà vào bãi boom.

Con cò bay cánh phân vân
Trọng ta cân nhắc bảy lần mới ra
Đầu tiên cướp khẩu 43
Đục tường bắn trúng Kiều ta phát đầu
Đắc chí mới thốt 1 câu
Rằng : “Ta vẫn best còn lâu chicken ,
Bọn mày mới thật là là ngu!”
Vân – Kiều nghe thế liền đần mặt ra
Sau rồi thì tức xì ga
Go home trở lại mua 3 quả mìn
Nghĩ rằng : “Cứ thế là win”
Đi ngay ra chợ niềm tin tràn trề
Tâm trạng thì rất là phê
Quên đi Từ Hải đang kề dưới chân
Hóa ra lúc nãy bần gân
Nhưng mà bom nổ tên đần chạy đi
Bây giờ ngồi phục chỗ ni
Để mà móc lốp phòng khi Vân – Kiều
Bắn cho Kim Trọng gần tiêu
Thì giơ ngay súng để biêu vỡ đầu

Ý định là thế ngờ đâu
Lúc đi ra chợ thì lâu quá rồi
“Mau tìm chỗ nấp mà thôi”
Hải ta nghĩ thế nên vù trốn luôn
Còn mình Kim Trọng trong khuôn
Bom rơi hai phía, liền buông súng hàng
Chân thì chạy dọc chạy ngang
Sao cho nhanh chóng vì mang giáp phò
Chỉ vì giải mã đầu to
Nên giờ phải chạy lò cò thế nay
Bom nổ Từ Hải phải bay
Thế là toi mạng một tay chicken
Vân – kiều nói tiến lại gần
Nơi kim trọng mới từ trần vì bom
Từ Hải đang trốn lom khom
Vân – Kiều không thấy vì còn mải đi
Thoát nạn từ hải thở phì
Đánh ngay điện khẩn cho gì Hoạn thư
Đánh rằng : “Không biết gì ư ?
Kim Trọng died,...còn chần chừ ,...đến ngay”
Hoạn Thư nghe thế mới cay
Thúc Sinh – đi rủ đến ngay chiến trường
Chiến trường khói lửa như sương
Thúc Sinh nhìn thấy liền nhường Hiến đi
Thế là Thư – Hiến ra đi
Thư thì 51, Hiến thì 42
Đi rồi sinh nói :”Goodbye”
I hope you will not die , trở về
Nếu còn tình nghĩa phu thê
Bắn xong thì nhớ quay về với anh
Hiến – Thư khuất bóng núi xa
Sinh ta lại nổi máu “con dê già”
Đi ngay ra quán Tú bà
Ăn to nói lớn hét : “À các em”
Ra đây anh móc cho xem
Xem xong nhớ phải đi kèm với anh
Với anh lên gác nhà Hoa (Lầu Xanh)
Chiều anh xong đến tàn canh anh về !
Sinh ta quên mất lời thề
Hoạn thư còn nhớ nên thế “bắn nhanh”
Nói xong là đến bức tranh
Thì ra đã đến nhà cảnh cổng sau
Thư giục hiến bước mau mau
Để cho nhanh bắn nhau cứu bồ
Hai ý định lớn gặp nhau
Thế là Thư – Hiến lại vồ Kiều – Vân
Thư để cho hiến lại gần
Nghĩ rằng: “Mình sau nó đỡ đần tí thôi”
Vân – Kiều xả đạn rầm trời
Hiến ta nhảy tránh di dời chỗ luôn
Thư ta cứ thế đạn tuôn
Vân Kiều nhảy tránh cũng tuôn đạn vô
Phân công :”Tao hắn mày con”
Kiều cặp với Hiến, Vân bồ Hoạn Thư
Hoạn thư xả đạn vô tư
Di tâm đến bắn , chết xừ Thúy Vân.

Thúy Vân cũng thật là gân
Cũng di tâm đến so phần thấp cao
Kiều thì cùng Hiến lao vào
So tài hơn kém bằng dao với mìn
Kiều cầm dao , miệng hét “Kill”
Hồ Tôn Hiến hét “Tuổi Teen” lao vào
Hai đứa mắt sáng như sao
Đâm ngang chém dọc cào cào mặt nhau
Vừa chém Kiều hỏi : “Chết chưa”
Hồ Tôn Hiến nói: “mày đùa với tao”
Từ Hải đâu đó nhảy vào
Bắn súng không giỏi còn dao rất cừ
Cứ đâm chém rất vô tư
Kiều ta thấy thế chần chừ : “Chuồn không”
Thế rồi quyết định chạy rông
Ra xa một đoạn rồi tông bom vào
Đâm lao thì phải theo lao
Hiến – Hải thấy thế liền vù đuổi theo
Đuổi theo thì vẫn đuổi theo
Hai bên vẫn cứ ì èo bắn nhau
Bắn nhau thì cứ bắn nhau
Nhưng mà có lúc con tàu hết xăng
Súng Kiều hết cái tằng tằng
Ả ta vội trốn nhằng vào cổng sau
Tự nhiên thấy **c màu đen
Đến gần mới biết là mầu 42
Kiều vội nhặt khẩu 42
Rúc vào ngách nhỏ để ngồi ngắm ra
Từ Hải lúc đó chạy qua
Thế là Kiều mới nhảy ra bắn : “Bằng”
Ngờ đâu nghe tiếng : “Tằng tằng”
Phía sau vọng tới : “Trời thằng Sinh dê
[Read More...]


Thơ chế kiều 1



sưu tầm
Trăm năm trong cõi người ta
Nguyễn Du được gọi là cha truyện Kiều
Đọc xong Anh thấy đăm chiêu
Vì Du đã viết rất nhiều điều sai
Người tốt thì hay bị die...

Đầu lòng 2 ả tố nga
Thúy Kiều là chị hay cười ha ha
Thúy Vân bản tính thối tha
Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ
Thúy Kiều mệt mỏi bơ phờ
Nên đành nhẫn nhịn : " Thôi ờ tao thua "
Vân sướng : " Tao thắng làm vua
Còn mày bại trận làm cua trong nồi "
Thúy Kiều tức giận : " Đồ tồi"
Thúy Vân vừa cú vừa cay
Nhặt dao , lao tới , chém bay cái đầu
Kiều ta còn mỗi đầu lâu
Mất thân , đành kiếm xà mâu cắm vào
Thúy Vân sợ quá thành đao
Cha mẹ thấy thế gửi vào lầu xanh.

Bán thân mới được 1 tuần
Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình
Chàng tên là Mã Giám Sinh
Xuất thân từ chốn Võ Lâm Truyền Kì
Thanh niên trai tráng đôi mươi

Nhiều tài lắm của là người đẹp trai
Cò kè bớt 1 thêm 2
Giờ lâu ngã giá vàng ngoài 4 trăm
Thúy Vân tuổi mới 15
Là gái sung sức ăn nằm rất phê
Kiệu to đến rước Vân về
Nghĩ tới khoái lạc sướng tê cả người
Quản gia đón kiệu tươi cười
Thân lùn trán hói là người rất thâm
Quản gia tên gọi Thúc Sinh
Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư
Hoạn Thư yểu điệu hiền từ
Do được giáo dục bởi sư trong đền

Thúc Sinh cầm quả đao cong
Lưỡi dao cắm phập vào trong mình chàng
Giám Sinh chưa kịp hoang mang
Thì đã tắt thở hồn sang xứ trời
Vân đang rũ rượi tơi bời
Thì bị cả lũ vào chơi hội đồng

Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân
Kiếp người lưu lạc bao giờ mới thôi
Phận sao phận bạc như vôi
Làm cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
Ðang khi Vân thấy hoang mang
Bỗng đâu xuất hiện 1 chàng tiều phu
Cao to, mạnh khoẻ, lù đù
Chàng ta lắp bắp : " Tôi Cù Sở Khanh "
Vội vàng xé yếm lụa xanh
Sở Khanh bản tính thật thà
Chỉ biết bất động đứng xa mà nhìn

Sơ Khanh mệt ngủ li bì
Thúy Vân chộm ngựa vội phi về nhà
Chém cha cái số đào hoa
Sở Khanh mệt mỏi tơi bời
Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang
Thúc Sinh miệng quát oang oang
"Làm bồ tao trốn, tao phang chết mày"
Tay lăm lăm quả dao phay
Tấm thân mạnh khoẻ từ nay thôi rồi
Thúc Sinh xỉ vả xong rồi bỏ đi.

Thúy Vân phi ngựa vèo vèo
Bất ngờ sập bẫy bị treo lộn đầu
Xung quanh 1 lũ đầu trâu
Thấy Vân ngon quá liền bâu vào nàng
Bỗng nghe thấy 1 tiếng choang
1 thanh bảo kiếm lẹ làng rút ra
Kiếm khách tuy đứng từ xa
Kiếm khí vẫn khiến người ta rùng minh
" Bọn bây sao thật đáng khinh
Hiếp đáp phụ nữ tao binh chúng mày "
Côn đồ lập tức bao vây
Chiều thu gió thổi cành cây là là
Chớp lên 1 ánh sao sa
Lưu manh cả lũ thành ma không đầu
Thúy Vân cảm cái ơn sâu
" Kiếp này xin nguyện theo hầu ân công "
" Giúp người chẳng để báo công
Tiểu thư bảo trọng ta không dám phiền
Ngân lượng còn 1 đôi viên
Xin nhận lộ phí có tiền ăn chơi "
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người xì tin
Từ nhỏ luyện đồng tử công
Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền
Thúy Vân lập tức giả điên
Lột đồ khóc lóc luyên thuyên không ngừng
Chàng Từ gặp chuyện chẳng đừng
Nên bất đắc dĩ phải dừng lại coi
Thúy Vân là gái làng chơi
Trổ hết bản lĩnh để mơi chàng Từ
Đồng nam dương khí quá dư
Gặp siêu dâm nữ đến sư cũng tèo

Thời gian lặng lẽ trôi mau
Từ Hải bỗng thấy đau đầu nhức chân
Thế rồi kinh mạch toàn thân
Cùng nhau đứt hết , muôn phần xót xa
Trở thành phế vật thật là đáng thương
Ân hận phẫn uất bi thương
Từ Hải chết đứng bên đường tội thay
Thúy Vân chẳng chút mảy may
Hớp đống ngân lượng đi ngay 1 lèo

Thúy Vân sắp được về nhà
Tâm trạng vui vẻ hát ca dọc đường
Trải đầu vuốt tóc soi gương
Chợt thấy hiểm họa khôn lường thất kinh
Phía sau đuổi tới - Thúc Sinh
Sông chắn trước mặt , đinh ninh rồi đời
Vân ta lại chẳng biết bơi
Tiền Đường Giang sẽ là nơi chôn vùi
Thúc Sinh khấp khởi mừng vui
Trước sau hết lối thật xui cho mày
Thúy Vân uất hận dâng đầy
Quyết tâm cùng chết , bớt cay đôi phần
Nghĩ xong lập tức chuyển thân
Quay người lễ phép nhún chân vái chào
Thúc Sinh tự mãn quá cao
Không chút phòng bị mà lao tới liền
Thúy Vân lập tức bước xiên
Kéo theo thằng Thúc rơi liền xuống sông
Thúc Sinh béo ịch nặng mông
Chìm luôn xuống đáy con sông Tiền Đường

Thanh Minh trong tiết tháng ba
Kim Trọng thăm ruộng đi ra kênh đào
Họ Kim xuất xứ từ Lào
Mắc bệnh từ bé đao đao đần đần
Tai lòi , mắt chột , thọt chân
Xứng danh " Phế vật mười phân vẹn mười "
Thấy trên sông có bóng người
Là 1 mỹ nữ xinh tươi hồng hào
Họ Kim lập tức vớt vào
Sắc đẹp khiến hắn nôn nao bần thần
Cô gái đó là Thúy Vân
Nàng được Kim Trọng ân cần chăm nom

Qua cơn thập tử nhất sanh
Tâm tình chuyển biến Vân thành gái ngoan
Cùng Kim kết nghĩa phượng loanh
Thế rồi 9 tháng 10 ngày
Thúy Vân sinh được 1 bày thiếu nhi
Trải qua bao truyện li kì
Cuối cùng cũng có hép py en đình

[Read More...]


Tân Tây Du Kí hồi 5



Hồi 5 : Cuộc liên hoan

Sau khi Ni thông báo xong , cute mừng rơi nước mắt
- inlka cho ta mượn di động nào .
- Sư phụ muốn gì cũng được. ...
-09xxxxxxxxxx.
Alo , anh moon hả , em cute đây , nhớ kưng quá à ... Ngày mai mở tiệc rồi đấy , nhà hàng moon của chúng ta tha hồ có xiền hi hi ..
15 phút sau :
- Uh , em vừa đi thẩm mỹ viện về , da đen thành trắng rùi ^^ , kưng có nhớ em kô ??
2 tiếng sau :
- ứ , em kô mua cho anh quà đâu...
5 tiếng sau :
- uh , Em thỉnh kinh xong mình đi chơi 1 chuyến
7 tiếng sau :
- Xin cám ơn quý khách đã dùng hết tiền ở tài khoản của hãng Monkey phone của chúng tôi , xin quý khách vui lòng nạp tiếp .
Inlka, sao hết tiền nhanh thế , ta mới 888 được có vài tiếng đã hết tiền rùi T___T. - Con Vừa mới nạp ngày hôm qua đó ạ , sư phụ mượn của tên pro ấy , nó nạp nhiều lắm .
-PRO đâu .
Sún :
-Nó chạy mất rùi , tên đó biết là sư phụ kiểu gì cũng dùng di động của hắn nên chuồn rồi .
-Thế à , biết số di động của nó không .
-Có ạ , 09zzzzzzzzzz.
-Uhm , để ta gọi cho nó .
-09zzzzzzzzz
pro về ngay , ta cho ngươi uông Yo most .
-Sư phụ buôn xong chưa .
-Rùi .
- Xạo quá , cho con gặp tên Inlka đi .
-Okie
-Aloa
-inlka à . Ni cô buôn xong chưa
-(thì thầm ) chưa , đừng ngu mà đưa điện thoại .
Bỗng nhiên cute giật máy , và nghe thấy giọng pro :
-Oh , tao kô đưa cho ni cô đâu , ngu sao đưa , đưa xong có mà hết tiền , mà hết tiền thì kô buôn được với 12bx , mà kô buôn được thì li dị >< .
- Hay nhờ , buôn ghê nhờ - giọng cute đầy vẻ hăm dọa .
- Chào sư phụ , máy con sắp hết tiền rồi , bye sư phụ nhé , hẹn gặp sư phụ vào ngày mai . biii
cute giận lắm , đang buôn với moon mờ , đã thế cute sẽ cho tên Pro bay xuống 12 tầng( kô phải 9 ) địa ngục ở đó làm ox của diêm vương
Ngày hôm sau :
cute đã lên thiên đình và trước mắt mình hiện ra :
Mừng cuộc đoàn tụ của 3 thầy trò cute
Nhà tài trợ : Cute&Moon cafe và hội đầu bếp
Trước mắt cute hiện ra là khung cảnh náo loạn , các bang hội đã tụ tập lại và 8 rôm rả. cute liền đi tìm Moon và Linh để buôn .. .
Nhạc đã nổi lên , và Cute thấy Sún đứng ở cái sân khấu to đùng đùng nói qua mic :
-Ban nhạc 3 con chí của chúng tôi xin làm lễ ra mắt , ban nhạc gồm có : Sún tui ,
CLAP CLAP
- Inlka Khỉ
CLAP CLAP
- và pro
-PÀ CON ƠI THẰNG NAY LĂNG NHĂNG LẮM .....
-Ai lăng nhăng.
-Tiết mục đầu tiên, dance dance .
và trước mặt mọi người Inlka đại ca đã biểu diễn một bài múa .... cột hoàn hảo , hoành tráng hơn cả trong phim dưới nhạc nền của nhạc rock ... Inlka múa xong , đã được cả đống point ở trong bank .
Sau màn kinh rị của Inlka , trên sân khấu là 3 người sư phụ Cute , tam ca Pro , nhị nương Sún .
bộ ba này đang biểu diễn bài múa ... bụng , pro đứng giừa bế Cute và Sún ở 2 bên ..., sóng bụng uốn éo trông hay ghê nhưng theo bình luận của mọi người thì màn múa của inlka hay nhất . Các Fan của đòi inlka múa lần nữa ( kô biết inlka đồng ý kô , pm tui )

Ngay sau màn múa bụng Vô số ox của Cute , Sún đã gửi SMS đến Pro với lời lẽ đầy vẻ hăm dọa như :

-Làm gì bx tao đóa , cho chít bi h .
- Dám bắt bx tao múa bụng hả , kill .
hàng ngàn ánh mắt đe dọa đã hướng đến pro tội nghiệp của chúng ta ....
Ối ối , cà chua , trứng thối kia , lần này pro tiêu rồi . Không , trước mặt pro đã có Cute và Sún đứng ra bảo vệ .
Và trước mặt cute và Sún là thư ký sky , sky đã hứng trọn toàn bộ số đạn dược trên và bốc ra một mùi khó quên ,
đến cả Romano cũng kô cho sky thơm lại được .
Pro:
-Cám ơn Cute và Sún đã bảo vệ cho mình , làm ...bx mình nhé ??
-Ta bảo vệ ngươi vì ngươi là đệ tử ta ....
-Ta bảo vệ ngươi vì ngươi là tam đệ của ta...
-Ta bảo vệ ngươi vì 2 người là cấp trên của ta
- Có mỗi Inlka ta là nhiều fan nhất ^^.
pro:
-Thất vọng tràn trề ...
-Tiếp theo chúng tui xin gửi tới các bạn vài bài
"oẳn tù tì ra cái gì ra cái này , em ra cái kéo ....."
"hôm qua em đốt nhà mẹ đánh em ...."
"Mùa xuân sang có hoa ....."
-Hoan hô ........ , hát hay quá về chỗ đê .

Vâng phóng viên OY tui đang có mặt tai buổi tiệc , vân chưa thấy Ngọc Hoàng (Ni) , Jesus(còn ai # ngoài CTDT) và pà pà ngốc của tui (Diêm Vương) đâu . Tên DG đã cho mọi người uống thuốc lắc do hắn chế ra , đến bi h tui vẫn còn đang lắc nà ....

Khung cảnh khá lỗn xộn , và đằng kia tôi đang thấy 2 hội sắp sửa đánh nhau đến nơi rùi ..

VÀ đó là 2 bang hội "Vô Song thành" và "Thành vô lệ" ạ . Đang chuẩn bị cướp thành của nhau đây mà .

Tiếp theo là bang hội pokémon ... , pikachu kìa , xinh quá ,
-CÓ kẻ bị điện giật pà con ơi cấp cứu gọi Diêm Vương đến ngay đi ...
Ủa sao pokémon lại xuất hiện Đôrêmon thế kia .
-Khách mời đặc biệt , có vần mon ..
Và tiếp theo là Hang Động của Ni:
khung cảnh thật khủng khiếp , mọi người còn đang la ó vì kô thấy siêu sao Ni đâu hết , tránh xa cái thiên đường tình iu thui , chuyện jì cũng có thể xảy ra mờ (nhỡ có con thì sao T.T) .

Đi tiếp , Đa Tình Sơn Trang đây rùi
. Cảnh tượng chả khác gì Hang Động Ni , các phu nhân đang liên tục Spam e-mail đến CTDT. Tiếc là Sún kô còn làm nhị phu nhân nữa .
Tiềp theo là hội của tui , Hội Quậy Phá do Thiên Hà làm bang chủ .
-Ê , quậy tung nơi này kô.
-Sao lại kô , kô quậy đến đây làm gì , kô quậy hơi phí .
-Làm Đại Náo thiên cung tập 2 đi , rủ tên Inlka vào .
- He he , cho Ngọc Hoàng Ni , ngủ ngoài .... trời lun , cho lão chết rét hé hé .
- 25' nữa bắt đầu .
He he một âm mưu lớn sắp diễn ra với chủ mưu là ta he he .
Tiếp theo đến hội iu animal :
Hội này đang nghiên cứu 3 con vật duy nhất xuất hiện ở đây :
Sún lợn ,Inlka khỉ , pro( đặc biệt quý hiếm bởi vì kô biết sa tăng là loài nào luôn) , ....
-Inlka ui ^^.
-Gì , hay lắm hay sao mà cười T____T.
- Đi lấy kim cô bổng về đi , chốc nữa làm Đại Náo Thiên Cung tập 2 he he .
-Ok , nhưng KCB(Kim Cang Bổng) ở đâu thế
-Sao tui biết , chốc nữa hỏi Ni là xong ngay .
-Ờ
VÀ hội cuối cùng hội độc thân .
Hội này kô bít còn trụ được bao lâu , các alone girl và boy còn đang mải 8 , không khí khá yên tĩnh ..
Và ....
-Tất cả mọi người nghe nghe - Sún nói .
-Gì thế bx .
- Bx của tui chứ bx của ông .
-Sún bảo iu mũi mình tui thui .
- BX nói đi , mặc kệ mấy tên nhận vơ .
- Sún là của tui .
Sún :
-Thui , tui tuyên bố li dị mấy người , sống alone thuii .
-Sao Sún li dị à .
- Thật à .
Sún :
- Đây bằng chứng đây ,
- Tốt quá , mở tiệc lớn lên pà con ơi .
- Tin vui , tin vui ....
Kỳ này sún li dị chắc khối đứa mừng he he , và kia "sao" của chúng ta đã đến Đi đầu là Ni:
NI ( Ngọc hoàng) đang bị các mem đấm và đá một cách "iu thương"(tui là đá thiệt đóa nha) bởi vì 4rum dạo này hay mất điện quá
Đi sau Ni là CTDT(Jesus) , CTDT vào và xung quanh là một đống bx , con , và các cháu , người mà CTDT tay trong tay đang là Hằng Nga( Tình Xù)

và thành viên cuối cùng của đoàn VIP là siêu sao DIêm Vương( pà pà tui SG). Mọi người đang xúm quanh SG để hỏi ngày die của mình để còn kịp viết di chúc , SG ký mỏi tay .

Và tui chỉ nghe được vài người à .
Cute:
- Bao giờ tui chết .
- sau khi cute most ngừng sản xuất .
Sún :
- Bao giờ tớ chết
- khi ngươi hết nghịch ngợm (@Sún : thế này thì Sún bất tử mất ) . Inlka
- Ê nhóc , tui thì sao .
- Dám gọi ta là nhóc à , ngày mai ngươi chết nhé , dám gọi ta là nhóc ta sửa sơ íu lý lịch của ngươi luôn
Pro :
- BX , bao giờ ox chết
- đây chưa có ox , còn ngươi số phận giống ủn đó .
Sky :
-Cưng ơi ....
- Mai ngươi chết .
Bỗng đâu có tiếng thét
-Á Á Á , có người chết .
Diêm Vương:
- Thành viên mới của tui là ai thế
- Omerta và Đáng ghét .
-Sao mà chết được Tên O còn đang mải xem bóng đá cơ mà còn DG thì đang lak tít mù .
- Thì Tên O chết bởi ăn phải con lợn nào bị Lở mồm long móng , die luôn rồi , còn DG thì dùng thuốc lak quá liều die luôn .
-Chào , mưng đã đến địa ngục O và DG ạ .
buổi tiệc vẫn chưa kết thúc( dài quá mỏi hết cả tay à ).
Inlka:
-Ngọc Hoàng ơi , KCB của em đâu
. - Ta cắm ở box buôn bán rồi , bí tiền quá .
Inlka:
-Hết chi tiền monkey phone đến tiền KCB . Thế này phải đi ăn xin thui ,
Mà làm sao bay kịp đến box đó bay h , 5' nữa là bắt đầu phim(Đại náo thiên cung) rồi à.
À đúng rồi .
Ủn ta liền chạy đến hội animal , đá bốp vào đầu chú mèo máy xinh xắn doraemon của chúng ta .
-Cho ta mượn cánh cửa thần kỳ mau .
- Cho ngươi ăn bánh thuần chủng nè ^^.
- Anh ơi em đùa tí , ^^ , cho mựon cánh cửa thần kỳ đi . Đang cần gấp .
- Okie baby ..
Vụt , Inlka đã có ngay ở tiệm cầm đồ ,
-Chủ hàng đâu rồi , đã thế ăn cắp luôn .
Inlka đi về với chiến lợi phẩm là KCB , vũ khí của Sún , và pro , cộng thêm cái vespa và mấy cái di động xịn ( chuyện ăn cắp nay sẽ bị phanh phui trong vài hồi tới) .
-Cám ơn nhé , Doraemon cho ta mượn luôn cánh cửa đi .
-Không , kô có cánh cửa ta đi bằng chong chóng tre lâu lắm , thằng Nobita thể nào cũng khóc nhè cho mà coi.
-Thế thì thui, Ty nhá , cám ơn nhìu nhìu.
25' phút đã hết và cuộc đại náo thiên cung bắt đầu ...
[Read More...]


Tân Tây Du Kí hồi 4



Hồi 4 : Đường Tăng bị bắt cóc

Chờ mãi không thấy tên Inlka trả lời , bé cute đã một mình đi dạo trong rừng , mà không biết có bao nhiêu mối hiểm họa đang rình rập
Chạy tung tăng lăng nhăng được 1 lúc đã phát hiện ra rằng mình đã bị lạc đường .
Nàng khóc....
Khóc một lúc nhìn quanh và thấy 1 hộp Yo most ,nàng lao ra tu 1 hơi hết luôn .. Uống xong bỗng thấy buồn ngủ quá ...
Tỉnh dậy bé cute đã thấy mình đang nằm trên giường của tên nào đó ...
Bỗng có tiếng nói :
- Tỉnh rồi à , chuẩn bị tinh thần đi nhé .
- Chuẩn bị gì cơ ạ .
- Làm cái đó đó ^^!.
Vừa dứt lời tên lạ mặt lao lên giường , trói bé cute lại , bịt miệng và ..... nhảy ra khỏi giường .
Nhìn kỹ một hồi bé cute đã nhìn ra tên lạ mặt đó là Pro!!!!!!!!!!!
Pro:
- Ta bắt cóc ngươi là để tống tiền Ngọc Hoàng hé hé. Ta có nhiều bx quá rùi không đủ tiền để chăm sóc thui đành bắt cóc ngươi về vậy .
Pro đưa ra khỏi ghế , chụp vài tấm ảnh , và viết vài dòng như sau :
" Gửi Ni ,
Hiện bé cute đã nằm trong tay ta , và sẵn sàng bị ta ăn thịt lúc nào , nếu không đưa point cho ta thì ngươi sẽ chỉ thấy một đống xương trắng thui. Nhớ gửi tiền qua bank đấy .. Và đừng hòng biết là ta đang ở động con gái "
Pro Up ảnh xong tức tốc gửi mail đên Ni @gmail.
Với vẻ mặt đắc chí , Pro nói :
- Ta bắt cóc ngươi vì cái tội là đã đẩy ta xuống đất . May mắn thay là ta đã chuẩn bị dù nếu không đã chết không toàn thây rồi . Và sau vài phút suy nghĩ ta đã quyết định bắt cóc ngươi về để páo chù .
Vừa dứt lời , pro đã thấy sấm chớp ầm ầm , Bên ngoài cửa là chú khỉ Inlka :
- Sao ngươi lại bắt cóc bà ni cô già xấu xí để bắt cóc thế hả ..
- Kệ ta , mà sao ngươi biết ta ở đây .
- Ni nói cho ta biết .
- Sao tên Ni lại biết được nhỉ ???
- Cái đó thì chỉ có Jesus biết ><.
- Ngươi đến đây để đòi lại bé cute hả , phải bước qua xác chết của ta đã .
- Okie ....
Và cuộc đấu nảy lửa đã diễn ra .. , Inlka với chỉ bằng 5 phát đấm đã hạ gục pro tại chỗ lao vào , phòng giải thoát bé cute tôi nghiệp của chúng ta .
- Sư phụ có sao không ạ .
Bốp! Inlka ăn ngay phát tát .
- SAO MÀY LẠI TÁT TAO . á nhầm , sao s.. sư phụ lại tát con ... T.T
- Ai vừa nói ta là ni cô xấu xí .
- Chẳng lẽ con nói sai à.
- Tự ngươi biết
bé cute liền ra chiêu "liên hoàn thập nhị tát " , Chú Inlka tội nghiệp đã bị K.O ngay tại chỗ .
Và Thế là xong vụ án với hậu quả : 2 người bị ngất , 1 ngươi bị tát .
Được 1 lúc Ni ta xuống :
- Pro lại đây để ta phán quyết .
- Dạ dạ.
- Ngươi đã vi phạm tội bắt cóc mem của ta , ta bắt ngươi làm Sa Tăng để chịu phát , và phải làm Cửu Vạn suốt đời - Nặng qua Ni ơi
- Câm gọi ta là NI .
- Ni
- Ặc
- Ni
- Thằng này láo . Đã thế cho ngươi thế chân tên sky làm ngựa .
- Con đã bị làm ngựa rùi còn đâu .
- Thế thì ta bắt ngươi phải kiss con lợn kia.
-Ọe con phải kiss lợn ạ.
-Đó kô phải là lợn , mà là người ngươi ngày đêm mong nhớ Sún
-Nhưng Sún ta yêu mỗi Chí Phèo thui .
-Ngươi có làm không thì bảo
- Kiss
Và thế là Sún kưng đã được giải thoát khỏi kiếp lợn , và hiện nguyên hình là một bé gái "tivi màn hình fẳng tuyệt đối " . Pro:
- Sún kưng , anh nhớ Sún quá. Sao Sún lại bỏ anh đi theo tên Chí thế
- Tại anh kưa ss Hằng( Hằng Nga) chứ bộ , chứ em iu anh lắm à .
- Làm bx anh nhé .
- Không , em đã làm bx vài chục tên rùi thêm anh nữa phiền lắm.
Ni:
-Thôi Thôi không cãi nhau , hôm nay ta sẽ mở cuộc tiệc mừng 3 thầy trò đoàn tụ (Sa Tăng Pro . Sún lợn , Inlka Khỉ ) . Tât cả lên thiên đình tụ tập ở nhà Thải Thượng Lão Quân( o0oDangGheto0o), tên đó sẽ mix nhạc rap . Tên Inlka không được đại náo Thiên Cung đâu đó nhé
- OH!YEAH
-Tên nào vừa gọi ta thế - Oh!Yeah ta nói
- Ta gọi ngươi khi nào .
- Thì vừa gọi xong còn zề ...
pro:
- Mi là tên nào thế OY.
- Cháu của Diêm Vương (sh0ck girl) . Thằng nào muốn chết sớm cứ kêu tui .
Sky:
- Ngọc Hoàng ơi , thế còn con , sao con lại làm kiếp ngựa thế này .
OY:
-Ngươi chỉ sứng đáng thế thui
Pro:
- NGươi khỏe hơn ta làm ngựa là đúng rồi còn gì.
Cute:
- Ta nhẹ lắm ngươi yên tâm mà làm ngựa .
Inlka:
-Thui tội nghiệp xì-kai , con biến hóa ra cái xe cho sư phụ lái nhé:
-Bằng lái đâu , vào tù thì chết
-Con mua hết cho
-Okie , cho ta con méc
- point đâu ạ ,để con đi mua
-Ngươi biến hóa ra cơ mà.
- Con chỉ biến ra được xe đạp thui . Chú biến ra otô thì con đã sướng .
-Thế thì làm ngựa cho ta cưỡi đi
Ni:
- Không cãi nhau , ta quyết định tặng Cute một con ngựa mới .
Bùm! một con ngựa đã hiện ra , và tất cả không ai phải làm ngựa cả . Sì-kai đã trở lại kiếp người rùi
-Tất cả nghe đât, ta quyết định , Inlka làm Ngộ Không , Sún là Trư , Pro là Sa Tăng, sì-kai làm thư ký cho bé cute , còn OY thì đi theo làm phóng sự để cho ta còn xem và kiêm luôn vai viết hồi ký nhé. Tất cả nhớ đó , ngày mai tiệc sẽ tổ chức trên Thiên ĐÌnh tại nhà Thái Thượng Lão Quân DG Phóng sự phóng sự***
Ngay sau đó , OY đã lên gặp DG hỏi về bữa tiệc :
-DG , ngươi định tổ chức thế nào đây .
- Mix nhạc và dance.
Ta vừa chế xong thuốc rồi cho bọn ngươi lak chơi .
- Được đấy, nhớ dành cho ta một ít ta còn bán đi kiếm ít point .
[Read More...]


Tân Tây Du Kí hồi 3



Hồi 3 : Khủng Bố

Đang thả hồn với không trung , bỗng đâu bé cute nghe tiếng động lạ trên chiếc CDV(cân đẩu vân) 767 . Quay lưng lại thì bỗng đâu thấy 1 tên lạ hoắc , bịt mặt , đeo kính ghi chữ" Hội người mù tỉnh [FASHION] TEEN Style" . Tên lạ hoắc kia vừa quát vừa dí cây kiếm nhựa vào cổ pro:
- Ta là sky , chúa tể bầu trời , là hậu duệ của Bi za đen , hãy cho ta điều khiển chiếc CDV này nếu không thằng này sẽ chết .
Yo nói : - Ngươi hành hạ hắn gì cũng được , miễn là đừng có quấy nhiễu ta là được rùi , vừa mơ gắp được Big Toe xong thì ngươi lại đên phá đám ><.
Pro nói trong nước mắt :
- hu hu , tui đã chịu để bà làm ngựa rùi , mà bà còn đối sử với tui như thế T.T . Thà tôi nhảy xuống dưới tự tử còn hơn .....
Vừa dứt lời , Pro đã nhảy xuống từ độ cao "không có từ gì để diễn tả" , phen này pro có thần công cái thế đi nữa thì cũng tan xương nát thịt :huhu Girl cute :
- Thế là ta đã mất đi một con ngựa đẹp zai .... 30 giây mặc nhiệm bắt đầu .. 30 giây sau :
- Ê tên sky kia!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Ngươi đã làm mất con ngựa iu dấu của ta rùi bắt đền đi chứ .
- Chính "you" vô tình thì nó mới tự tử , chứ có phải là tại "me" đâu .
- Thế tên nào dí kiếm vào cổ nó T.T .
- ...
- Nhân danh Ni ta bắt ngươi làm ngựa của ta mãi mãi . Ngộ Không đâu hãy cho tên sky kia biết tay đi ..
Sau câu ra lệnh đầy uy quyền của girl cute , Inlka đã làm phép biến hóa làm sky biến thành 1 chú ngựa .
Cuộc đời của sky đã thay đổi kể từ giây phút này .. Cuộc thảm kịch đã xảy ra , trong giây phút biến sky thành con ngựa , Inlka đã không điều khiển chiếc CDV của mình . Và Tai nạn đã xảy ra .
Bỗng thấy mặt mình lạnh lạnh ,bé cute tỉnh dậy và thấy trước mặt mình là một chú lợn vô cùng dễ xương .
Bé cute:
- Sao lại có lợn ở đây nhỉ !!!???
Chú lợn :
- sis của cute đây .
- Lại còn biết nói nữa cơ đấy. Lại còn xưng là chị nữa cơ đấy , ta cho ngươi thành heo way bây giờ
- Tội nghiệp Sún mà cute , đừng làm heo way trông xấu lắm , làm luộc đi trông cho nó có nhan sắc .
- À , hóa ra là Sún .
Sao lại bị biến thành lợn thế này .
- T.T . Hic anh Ni phạt em thành lợn vì tội dụ dỗ nhiều trai quá T.T . Nhưng mà Ni đâu có hiểu rằng Sún chỉ chung tình với một mình Chí Phèo thui... Nhưng tiếc rằng chàng đã đi hưởng tuần trang mật với ss Hằng Nga rùi .
- Thật tội nghiệp , làm sao để Sún trở lại nguyên dạng bây giờ .
- Chỉ có cái kiss của một người vô cùng iu em thui ...
-Tìm đâu ra bây giờ .... , thui để cute mang Sún đi cùng nhé , rồi tìm người iu Sún nhất . Tôn Ngộ Không đâu ra biến Sún tạm trở lại làm người đi nào .
- Nhưng Sún đã bị Ni phát rùi , chỉ biến trở lại làm người 1 ngày 1 lần thui , mà mỗi lần được có 5' >< .
- Thế thì .....
- Em biết một người rất yêu em rồi .
- Ai thế ?????
- Là , Là ...anh Pro ... thái tử của posiedon ấy . Nhưng không biết tìm anh ấy ở đâu bây giờ .
- Ta biết hắn đang ở đâu rùi .
- Anh ấy ở đâu thế????
- Không dưới âm phủ , thì cũng đang hầu chuyện với Ni ....
- Anh ấy , anh ấy chết rùi à .... :hot :hot :hot ... khóc nửa tiếng . Hu hu không có anh ấy thì em sống sao nổi ( thì làm lợn mãi sống sao nổi ^^) .
- Thế chúng ta cũng xuống hỏi Diêm Vương (sh0ck girl) xem hắn đang ở đâu nèo ...
- girl cute tốt quá
- Tình Điên Đại Thánh đâu , chuẩn bị cất cánh ...........
[Read More...]


Tân Tây Du Kí hồi 2



Hồi 2 : Cuộc truy bắt Tôn Ngộ Không

Lại nói chuyện Tôn Ngộ Không Inlka đang ở Box ẩm thực cụ thể là Hoa Quả Sơn . Đang nhai chuối ngốn ngấu thì bỗng nghe ngoài cửa nhiều tiếng ồn ào , hắn ta quát lên :
- Ê mấy lũ khỉ ( hắn ta không phải là khỉ chắc ><) , lão phu đang ăn mà các ngươi phá quấy hả ... Ông đây cho bây nhịn ăn chuối mấy năm bi giờ :nhin gì
- Hê hê ta không thích ăn chuối - và giọng nói này không gì xa lạ đó là đường Tam tạng .
- Hóa ra là xú cô nương .
- Ngươi gọi ai là xú cô nương hả!!!!!!
- Ta gọi ngươi đó ni cô ...
- Hừ , con khỉ này láo , không sợ chết á!
- HÔ , HÔ , lão phu nay đã được giải thoát thì lão phu cóc sợ ai kể cả ông trời Ha Ha Ha.
Inlka vừa dứt lời trời đang trong xanh , mây bồng bềnh , thì bỗng nổi cơn dông , mây đen kéo đến , và hiện ra gương mặt của Ni ( Ngọc hoàng) . Ni thét ra lửa:
- Tên kia , ngươi vừa nói không sợ ta hả cho ngươi rút lại lời nói ngay , không ta cho ngươi banned vĩnh viễn bây giờ(mãi mãi không đựơc ăn chuối ) .Thiên Binh Vạn Mã đâu bắt hắn cho ta .
Uỳnh!!!! Một trận quyết chiến xảy ra giữa Inlka và hàng loạt member của
. Inlka tất nhiên không phải hạng xoàng , khỉ ta tả xung hữu đột , bay từ trái qua phải , từ trên xuống dưới nhằm tìm đường thoát thân, tiếc thay kim cang bổng còn chưa kịp lấy về >< . Tôn Ngộ Không đã không thể dùng được "cân đẩu vân" để "chẩu" bởi vì thời tiết quá xấu , hãng hàng không "Không Ngộ Tôn" đã không cho cất cánh .
Sau 1 giờ uýnh lộn , Inlka ta đã bị bắt về giao cho Ngọc Hoàng Thượng đế Ni .
Ni:
- Hừm , Khỉ ngươi không chỉ xúc phạm tới ta , mà còn làm tổn thương khá nhìu mem của ta ( 15 người mất quần , 20 người mất áo , 50 người mất cả quần cả áo , tiêu biểu là anh Biologos mọi người xem avatar anh ý này, có khổ thân ko cơ chứ ) . Ta phạt ngươi phải theo hầu Đường Tăng suốt đời .

- Khoooooooong , Xin người nếu người cho con theo hầu bé cute , thì xin người hãy phạt con bị đẽ dưới Ngũ Hành Sơn còn sướng hơn T_____T .
- Thật đáng tiếc cho ngươi Thổ Địa Việt Kid đã bị thế chỗ nhà cũ của người rùi , phải đợi vài trăm năm nữa thì mới ra được ^^ , vả lại tên Việt Kid làm con khỉ mới ăn khách hơn hẳn ngươi . Ngươi không còn cách nào nữa ngoài chịu phạt là bảo vệ girl cute suốt đời .
- X...xi...xin , t..tuâ.....tuân lệnh Ngọc Hoàng .
- À , quên , ta sẽ ban cho ngươi danh hiệu mới thay thế cho " Tề Thiên Đại Thánh" đó là " Tình Điên Đại Thánh" ^^.
- Đa tạ người .
Vụt ............ . Ni đã bay vút lên trời để lại chú Inlka tội Nghiệp còn đang ngơ ngác vì mình đã bị Ngọc Hoàng sử quá nặng tay ....
Sau cơn mưa , trời lại nắng , Và thế là chú khỉ Inlka đã phải theo bảo vệ bé cute. Bé cute :
- Khỉ con .
- Sư phụ có gì xin sai bảo ...
- Hãy đưa ta qua box FASHION TEEN Style đi , mặc mãi một bộ cũng chán .
- Dạ , yes sir . Để con gọi cho hãng hàng không "Không Ngộ Tôn" đã .
-Uhm , cưỡi mãi trên lưng tên pro cũng thấy hắn tội .
- Alo , cho Inlka một cái cân đẩu vân 767 nhé đang cần gấp.
Vèo , vèo ,vèo ..... Trước mặt Yo đã xuất hiện chiếc cân đẩu vân 767 Vô cung đẹp với 1 tông màu duy nhất là màu trắng .
Và chú Pro tội nghiệp của chúng ta đã được giải thoát khỏi thân hình 1 tạ của girl cute . ^^ .
[Read More...]


Tân Tây Du Kí hồi 1



Hồi 1 : Ngũ Hành Sơn

Nói về việc đường Tam tạng sau khi nhận xong nhiệm vụ từ Quan Âm bồ tát để lấy chân kinh về đại đường phổ độ chúng sinh ...
Trước mặt bé cute (đường Tăng) bây giờ là khu du lịch nổi tiếng Ngũ Hành Sơn , với 5 ngọn núi , và 1 con khỉ sống mãi không chết . Chỉ thấy trước cổng ghi dòng chữ:
" Hôm nay Ngũ Hành Sơn đóng cửa. Xin quý khách thông cảm . Mai chúng tôi sẽ mở cửa lại và giảm 50% giá vé "
Thấy dòng chữ đó bé cute nghĩ :
-Ủa , hôm nay rõ ràng ss Quan Âm bảo mình đến đón con khỉ cơ mà , sao lại đóng cửa nhỉ .
Vừa nghĩ bé liền ra hỏi gã canh cổng (việt Kid) :
-Ê , tên khìn kia , sao hôm nay lại đóng cửa thế !
-Dạ , hôm nay đóng cửa đê đón VIP Đường Tăng ạ.

-Đường tăng là ta đây . Mắt ngươi mù à .
- Sao điêu thế, đường tăng là con trai cơ mà.
- Ơ , con gái thì không được à.
- Thế thì có gì chứng minh ngươi là đường tam tạng nào !
- Đây passport của thượng đế và Quan Âm đây .
Sau một hồi xem xét , gã canh cổng thốt lên :
- Thì ra Sis là đường tăng thật ạ. Ôi giời em là Thổ Địa ở đây, kèm luôn chức danh là người soát vé .
Muốn giải thoát cho con khỉ thì theo em ạ ...
-OKie
- Dạ, em xin tặng ss một con bảo mã nó tên là pro_in_love ạ .
- Đâu đâu để ta xem , ta xem .
Một lúc sau thấy Thổ Địa mang một tên mặc áo ba lỗ , quần tụt , một bên chân đi con tông , một bên đi Chiếc dép tổ ong .
Bé cute nhăn mặt nói :
- Ngươi bắt ta cưỡi trên lưng cái tên này á ><.
- Pro biến thành ngựa nhanh lên không ngươi thành đặc sản ở Đại Đường bi giờ . Bùm!!!!!!!!!!! Chỉ thấy tên đó biến thành một con ngựa trắng khá là đẹp . Yo nói :
-Thui tui nhanh nhanh để ta còn có đồ đệ nào , thèm có đồ đệ lắm rùi ^^
Thổ địa liền dẫn đường tăng đến chỗ Tôn Ngộ Không .. :
Vừa mở cửa Đường Tăng đã nghe thấy tiếng hét :
- CÓ PHẢI LÀ NGÀI ĐƯỜNG TĂNG KHÔNG Ạ . XIN THẢ EM RAAAAAA. MUỐN EM LÀM GÌ CHO XẾP CŨNG ĐƯỢC MIỄN LÀ THẢ EM RA LÀ ĐƯỢC RỒI T___T .
Bé cute nói :
- Để ta xem mặt mũi ngươi thế nào đã .
- Em đẹp trai lắm ạ .
- Mặt ngươi đầy lông , đẹp trai sao nổi >< .
- Xin ngài ra xem thì biết .
Bé cute lạch bạch chạy ra , và thấy trước mình là một chàng trai đẹp trai tuyệt vời . Bé Yo nói :
- Ta không ngờ Tôn Ngộ Không lại đẹp trai thế .
- Còn em không ngờ Đường Tăng lại là con gái xinh đẹp thế này ^^.
- Ngươi nịnh ta vừa thui, ta không xinh mà là quá xinh .
- Xin thả con ra sư phụ uiii.
- Thả con khỉ này ra đi Khìn .
-....
-Khìn
-....
-Ta bảo ngươi đấy Thổ Địa ^^ .
- Dạ vâng , password để thả ra là gì ạ
- Không có
- Sao lại không có ạ
- Không có là không có
- Nhưng ở đây có pass mà .
- Pass là không có , tên khìn .
Click , click

Sau đó Tôn Ngộ Không đã được thả ra , và bay mất hút cùng cân đẩu vân ....
Bé cute tức tối vì vừa nhận được đệ tử , bây giờ lại không thấy đệ tử đâu , trông hăn xinh trai như con khỉ thế cơ mà.
Nàng tức tồi phone cho Quan Thế Âm Vulong:
-09xxxxxxxxx
-....Vulong hiện đang đi xem phim với Jesus . Xin hãy nhắn lại sau tiếng beep. Beeeeeeeeep.
-....
Thế gọi cho Ngọc Hoàng (Còn ai xứng hơn Ni ) vậy :
- 09xxxxxxxxxx
- A nhô.
- Ngọc Hoàng ui , đệ tử của con đi mất rồi không thấy đâu ..
- uhm , ta đã gắn thiết bị định vị toàn cầu lên đó rồi, con yên tâm đi , nó chạy khắp nơi ta cũng thấy hết.
- Dạ xin ngài xem hộ em ạ.
- Hừm nó đang ở box ẩm thực đang nhai chuối kia kìa chắc cu cậu đói quá ý mà , nhịn ăn mấy trăm năm nay rùi .
- Dạ , cảm ơn xếp .
- À , mà bảo với Thổ Địa là thế vị trí tên khỉ đó nhé , nếu không mất địa điểm du lịch , doanh thu giảm nhiều lằm .
- Ê , Thổ Địa làm Tôn Ngộ Không thừ 2 đi nhé .
Bùm!!!!!!!!!!
Việt Kid đã bị nhốt dưới Ngũ Hành Sơn thế thân cho ... Nhốt xong Việt Kid
bé cute liền cưỡi lên lưng pro và cưỡi về box Ẩm Thực .........
[Read More...]


Truyện Tây Du Kí Chế - Lấy kinh thời hiện đại (phần 4)



Phần 4

Thấy tên chủ quán sắp đuổi kịp, cả bọn vô cùng sợ hãi, bủn rủn chân tay. Những tưởng tương lai được làm bò Úc đang hiện dần trong bát phở , nhưng nhờ mưu trí dũng cảm do thuộc 5 điều Bác dạy, Tôn mới nẩy ra một ý... Tôn mới bảo cả bọn dừng lại, đợi tên chủ quán tới rồi hất hàm hỏi hắn:
- Ê, mày là ai mà đuổi bọn tao?

- Chúng mày chết đến nơi rồi, tao là chủ quán Phở Sướng đây! - Sao bọn tao chưa gặp mày bao giờ, có đúng mày là chủ quán phở Sướng ko đấy?
- Lúc đấy chúng mày ngủ một lũ như lợn, sao thấy mặt tao?
- Vậy có cái gì đảm bảo mày là chủ quán Phở Sướng?
- Đây!

Thật chả ngờ, Tôn mưu mẹo lại gặp thằng cẩn thận quá đỗi, Nhổ nghe nói vậy liền giở giấy phép đăng kí kinh doanh ra, có tên chủ sở hữu và dấu chứng nhận của Phường đỏ chót đàng hoàng (ts, cái thằng này hãm tài thật - Tôn lại chửi thầm ). Nao núng trong vài giây, Tôn lập tức nghĩ ra một chiêu nữa (dân chơi cơ mà, đâu dễ đầu hàng như thế ):
- Nhưng mày chơi bẩn, nếu ko nhờ con Ba-bét-ghẻ kia thì sao mày đuổi được tao? Có ngon tao với mày đua bằng xe 3 bánh? Nếu mày thắng chúng tao xin theo mày về chịu chết , nếu ko mày phải để chúng tao đi!

Chiêu này của Tôn quả vô cùng hiểm hóc, Khổng Minh sống lại cũng phải nhận làm sư phụ. Bị khích đúng chỗ ngứa, tên chủ quán dựng chân chống giữa con Babetta, khóa cổ khóa càng, rồi lớn tiếng:

- Bố mày sao phải xoắn, đua thì đua!

Tôn cười thầm trong bụng, ra hiệu Trư đưa xe cho hắn (con xe này mua chợ Giời, hàng Tầu, sản xuất tại Viêng Chăn, thủ đô CamPuChia , lại mới đâm vào cứt bữa trước ).

Cả hai cùng lên xe, chân sẵn sàng trên bàn đạp. Sau khi Sa Tinh Tinh vận công đánh rắm thay súng hiệu, 2 chiếc 3 bánh vút lên. Thế trận ban đầu có vẻ nghiêng về Nhổ bởi hẳn đi xe máy từ nãy, chẳng mỏi mệt gì. Nhưng dần dần, với bản lĩnh của tay đua cừ khôi , Tôn núp gió, bó vỉa một cách điêu luyện giành thế cân bằng. Khi chỉ còn mấy trăm cm nữa là tới đích, Nhổ tức tối dồn hết sức bình sinh đạp mạnh , những tưởng sẽ vượt lên trên cầm chắc phần thắng. Nhưng do đi phải xe lởm, Nhổ đã to con lại đạp quá mạnh khiến xe bị mất lái, đâm vào cột điện. Tôn giành chiến thắng trong sự thán phục của bè bạn và hội cổ vũ đua xe đứng hai bên đường.

Sau vụ đấy, Nhổ phải đền tiền cho Trư mua xe mới và để bọn Tôn đi, ít ra hắn cũng đã xử sự như một người đàn ông chân chính . Về sau, nghe giang hồ đồn đại, Nhổ về đóng cửa quán phở, mở hiệu bán xe 3 bánh và trở thành dân đua. Các yêu nữ trong quán được điều động ra đứng cạnh xe để câu khách, từ đó nghề người mẫu quảng cáo cũng ra đời...

... " Ngày gà, tháng bò, năm con heo, biên giới U-dơ-bê-kits-tăng.

Vậy là tụi mình đã rời kinh thành được gần 1 tuần, nhớ bố mẹ, nhớ quán 1 con vịt quớ!

Hum nay, Trư lại cưa đổ một thiếu nữ 3 tuổi bằng 2 chiếc kẹo. Nhờ vậy cả hội hỏi thăm được một nhà hàng đã được tổ chức y tế thế giới IAEA kiểm nghiệm là an toàn thực phẩm để ăn trưa. Tuy nhiên nhà hàng ko bán cà phê đen nhiều sữa nên Đường phải dùng nâu béo. Sa Tinh Tinh giao lưu với các đầu bếp và dạy cho họ "Mắm muối tâm pháp" còn Tôn thì vào quán nét viết blog. Đầu giờ chiều, cả hội lại lên đường..." ...

Thiếu nữ vẫn lẽo đẽo theo Trư một đoạn xa hòng ôsin thêm mấy cái kẹo nhưng ko thành, đành lủi thủi đi về sau khi chửi thẳng vào mặt Trư: "anh là đồ sở khanh!". U-dơ-bê-kits-tăng là một vương nhỏ bé, xinh đẹp và hòa bình, nơi Osama Biladen từng ẩn náu và sáng tác vở kịch Romeo and Julliet bất hủ . Ở đây, hội của Tôn đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp với các nhóm bạn trong tổ chức Bảo tồn Gấu bông hoang dã: Al-Queda, cũng nhờ họ, cả bọn gặp rất nhiều thuận lợi trong cuộc hành trình...

Ngày thứ 8, cả hội đặt chân đến một đất nước vô cùng xa lạ nằm lẻ loi giữa một vùng núi rừng cheo leo và heo hút gần quốc gia Bê-la-rút. Lạ lùng thay, ở đây tuyệt nhiên không có bóng dáng đàn ông, chỉ có các bà các cô lượn lờ như cá cờ hàng giờ trong những bộ quần áo "hững hờ"(nghe khiếp nhờ).

Từ lúc đặt chân đến cửa khẩu, cả hội đã trông thấy biển báo:
"Tây Lương Lesbian Country - Cấm: boys, man, gay lai vãng!"

Một khó khăn mới đặt ra: chỉ có cách vượt qua Tây Lương mới đến được nước Nga Xô Viết, vậy mà pháp luật nước này lại cấm đàn ông. Đường đi lấy sách quả gian nan, thế mới biết kiếm tiền thật khó. Nghĩ vậy, tự nhiên Tôn thấy cay cay nơi sống mũi, thương cha mẹ vô bờ...

Vậy là chỉ còn cách giả gái để qua đi tiếp. Thật may Trư lúc nào cũng mang theo son phấn, kẻ mi, phụ tùng nội thất... (để làm quà dụ các em tuổi teen) thành ra việc giả gái cũng ko đến nỗi nào.

Mọi chuyện có lẽ đã diễn ra suôn sẻ nếu ko có sai lầm của Sa. Số là, khi đi "giải quyết", Sa lại "đi" ở tư thế đứng . Điều này tất nhiên ko thể thoát khỏi cặp mắt soi mói của dân bản địa, ngay lập lức, dân phòng và trật tự đường phố ập đến bắt cả hội về bốt kiểm tra. Sự việc bại lộ, cả hội bị đưa tới hoàng cung chờ phán xét của nữ vương.

Nói đến nữ vương, nàng vốn là một tiêu thư khuê các, nhan sắc vẹn toàn, cầm-kì-thi-họa-audition đều giỏi cả. Thời đại học, nàng là "hót gơn" có tiếng, tuy có nhiều người theo đuổi nhưng nàng chỉ yêu duy nhất một anh học khóa trên. Nàng yêu cái vẻ thư sinh, phong cách giản dị, và nhất là cái dáng anh gầy gầy trên con Lx. Vậy mà ko ngờ, "đến hót gơn như em mà nó cũng đá , em căm thù tất cả bọn đàn ông trên đời..." - nàng tâm sự với tác giả như vậy. Sau khi bị phụ tình, nàng thành lập bang .:₪[Lacoste♥Pro]₪:. bao gồm các cô gái có cùng hoàn cảnh. Thế rồi, qua nhiều lần offline với nhau, các nàng dần trở thành les lúc nào ko hay. Bang Lacoste ngày một phát triền nhưng lại bị xã hội ghẻ lạnh kì thị, vì vậy, nàng quyết định đưa cả bang lên một vùng núi hẻo lánh lập quốc gia riêng lấy tên là Tây Lương và trở thành nữ vương.

Lại nói về hội của Tôn, sau khi bị dẫn đến gặp nữ vương, cả bọn bị xử theo luật cũ: "đã vào Tây Lương, nhất quyết ko thể là ...đàn ông" (nghĩa là sẽ bị "phẫu thuật" để trở thành thái giám).

Trăm ngàn lời xin xỏ và biện minh đều ko ăn thua, ngay cả "hút hồn đại pháp" của Trư lão đệ cũng chỉ như gió thoảng, tuyệt nhiên ko lay động được tảng đá lesbian này. Cả hội bị tống vào ngục chờ ngày hành quyết.

Nỗi thống khổ của Tôn-Trư-Sa-Đường bay lên tận trời xanh, đập vào bệ xí của Ngọc Hoàng òa vỡ. Ngọc Hoàng thấy thương tình bèn ra lệnh cho Táo Giáo Dục xuống trần trợ giúp. Tối đó Táo nhập vào giấc mơ của nữ vương...

zZz(trong giấc mơ)zZz...
-Táo: C0n gáj, k0n có thấy đ4u l0`ng khi bị xà hộj gHẻ lạNh, c0n Có thấy c0^ đƠn kHj Fải sốNg tr0ng tHứ tj`nh kảM bệNh hOạn và giả tẠo h4y ko? (Táo hay chơi chát nên nhiễm cách viết của chatter nhà quê).
-Nữ vương: "thú vật" thật với Bụt là con có, nhưng bệnh con nặng quá rồi, Hoa Đà đã hội chẩn với Tuệ Tĩnh và Hải Thượng Lãn Ông cũng bó tay...
-Táo: k0n ơi ta là Táo, ********* phải BỤt, Bụt dạo này da nhăn quá, đi SPA an dưỡng rồi. Thế giờ ta chỉ cách cho k0n, để kon cùng chị em trở lại như xưa, con có đồng ý ko?
-Nữ vương: có chứ ạ, thế phải làm sao hỡi Táo bón, nói đi mừ?
-Táo (tức lắm, chỉ muốn tát cho một phát nhưng sợ nữ vương tỉnh ngủ đành nhịn): đúng 10 kém 5 ngày mai, khi nhạc phim Nhật Ký Vàng Anh vừa dứt, k0n phải chuẩn bị một mâm cỗ cúng bao gồm các món sau: bê thui 9 lửa, rau muống rửa 9 lần, tôm trần 9 phát, đũa bát 9 đôi, gà lôi tần 9 kiểu, đà điểu luộc 9 con... Sau đó con lập đàn cầu nguyện thành tâm, tất sẽ có phép lạ xảy ra.
-Nữ vương: ok men, nhưng toàn các món lạ đời thế, con phải làm sao?
-Táo: trong số tù nhân con bắt có một kì tài về nắn âu, ý lộn, nấu ăn, con giao cho hắn việc này đảm bảo sẽ no vấn đề...(nói vừa dứt câu, Táo tát một phát thật mạnh vào mặt nữ vương rồi lặn mất)...zZz...

Nữ vương choàng tỉnh, má vẫn con ran rát. Nhớ lại giấc mơ kì lạ lúc nãy, nàng nửa mừng nửa lo, chẳng hiểu thần tiên giúp mình thật hay chỉ là một giấc chiêm bao. Thế rồi chợt thấy list các món ăn để ngay đầu giường cùng với note: "Táo biết con ko nhớ hết các món nên ghi lại cho con, nhớ mua hàng trong siêu thị ấy, dạo này dịch bệnh gia súc gia cầm ghê lắm! Đừng tham hàng rẻ mà làm các thần linh lở mồm long móng nghe con..." nàng đã tin là thực, lăn ra ngủ tiếp...

Chuông báo thức reo vang, mới 9 rưỡi sáng, nữ vương dụi dụi đôi mi cong bước xuống giường. Lâu lắm nàng mới dậy sớm vậy, hôm nay là ngày quan trọng mà, phải dậy sớm để chuẩn bị mọi việc chứ. Sau khi tắm gội, soi gương, trang điểm, soi gương, ăn uống, soi gương, xỉa răng, soi...răng, nàng lên triều. Một mặt nàng sai các cận thần chuẩn bị mọi thứ, một mặt ra lệnh thả bọn Tôn ra.

Sau khi được thả và nghe chuyện của nữ vương, cả bọn vui mừng khôn xiết, bây giờ chỉ còn trông đợi vào tài năng của Sa Tinh Tinh nữa mà thôi. Như đã nói về Sa, chàng từng đi xuất khẩu lao động ở nhiều nước, việc bếp núc trở thành sở trường từ lâu. Hơn nữa, trong cuộc hành trình, cả hội đã qua bao vùng đất mới, Sa học hỏi thêm được bao kinh nghiệm, lever cao thêm mấy bậc. Nhiệm vụ nữ vương giao, chàng hoàn thành xuất sắc, cả hội được tha bổng thoát khỏi hình phạt làm hoạn quan.

Sau khi tế lễ cầu khấn, một tia sét long trời đánh xuống, tất cả nữ quốc lăn ra bất tỉnh trong 15'. Khi tỉnh lại, họ trở về là những cô gái ngày xưa. Nhưng do thiếu hơi zai đã lâu, họ nhìn hội của Tôn đắm đuối như cá chuối nhìn ếch con. Vậy là cả hội lại một phen nữa đạp xe 3 bánh đứt hơi... (nói thêm đoạn này, trong khi các chị em ngất, cả hội đã nhanh chóng tìm lại hành lý, xe cộ để chuồn luôn, vì sợ nếu phép mầu ko linh nghiệm thì còn gì là đời trai nữa)

....

Thứ 6, ngày 13 của cuộc hành trình, cuối cùng thì cả hội đã tới được nước Nga Xô Viết. Đứng giữa quảng trường Viên Chăn của thủ đô Paris, cả hội ôm nhau òa khóc, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc văng tóe loe trong không khí, rơi xuống đất, bổ sung thêm muối khoáng cho cây trồng...

Họ tới ngay một nhà sách để tìm mua cuốn "Mác-Lênin 7", nhà sách báo: hết!. Tiếp tục một nhà nữa: hết!, nhà nữa: hết!... Chán nản và tuyệt vọng, bao nhiêu mồ hôi và công sức lẽ nào đổ hết xuống bể xuống sông.

Tôn tức tưởi bật khóc, nước mắt đàn ông rớt rơi lã chã lên con chiến mã mua ở chợ Giời. Chợ Giời, phải rồi, chợ Giời!!! Tôn hét lên sung sướng, nước nào mà chẳng có một vài cái chợ giời. Sau khi hỏi thăm người bản xứ, cuối cùng họ cũng tìm thấy một cuốn ở khu chợ tồi tàn ngoại ô ManChester gần kề Dinamokiev. Không thể tả hết niềm vui của các chàng trai, họ nhảy tưng tưng như một lũ người rừng tay cầm dây thừng đi săn lợn rừng vậy.

Họ mua vé máy bay về nước, họ nhận đủ 20 vây vàng 9 số 4, họ tới quán 1 con vịt, họ lao vào bay-nhảy-lăk vòng, họ về nhà, người đưa tiền cho bố mẹ, người đưa cho bx, người đút lợn, người ủng hộ quỹ vì người nghèo...

[Read More...]


Truyện Tây Du Kí Chế - Lấy kinh thời hiện đại (phần 3)



phần 3 Phở Sướng shop - Đường Tan Tạm xuất chiêu!

Mới tờ mờ sáng, cả hội đã lẳng lặng ra đi, nhỡ đâu 2 ông bà già Hưởng thức dậy biết chuyện lại chẳng đòi lại hết tiền ý à. Cong mông đạp 3 bánh liền 2 canh giờ, cả hội đều thấm mệt và chắc chắn rằng giờ này dù có vác công nông đuổi thì 2 người kia cũng chẳng kịp được, bèn ghé vào một quán phở nghỉ ngơi

Quán phở nhìn khá bắt mắt, biển hiệu rõ ràng: "Phở Sướng - 1001 Thiên Đường, tỉnh Đang-Kẹt-Vay-Song-Trả" . Sau khi khóa càng khóa cổ mấy con xe của mình, cả hội nghênh ngang bước vào. Quán phở bên trong vắng tanh, trên mấy chiếc bàn đá lạnh lẽo còn vương vãi vài sợi phở loằng ngoằng và một điếu ĐáiĐườngTànBạo (Đađưtaba ) đang hút dở, dấu hiệu duy nhất cho thấy đã có người vào ăn.

Cả hội còn đang ngơ ngác thì có mấy em xinh đẹp ăn mặc sếc-xi từ đâu ùa ra mời mọc:
- Ui mấy anh zai phong độ quá, các anh ăn gì để bọn em chiều nào?

Trong khi Tôn, Sa và Đường cứ ngẩn hết cả người vì mấy em thì Trư đã bình thản gọi món, anh ta quá quen với các tình huống này rồi:
- Cho anh một bát tái, nhiều hành thái, ít hành trần, thêm gân, ko nước béo nhé!

Nghe Trư gọi, hội kia mới sực tỉnh, líu ríu gọi theo. 4 bát phở nghi ngút khói nhanh chóng được dọn ra. Các anh ngồi ăn mà lại có các em ngồi cạnh tỉ tê quạt mát, thật sung sướng biết chừng nào... Nhưng sự đời chẳng ai ngờ, chưa ăn được một nửa, cả 4 đã thấy trời đất lung link, mờ ảo, nhạt nhòa, rồi tốy hẳn (cảm gizác này còn phê hơn thuốc lăk)..........

Tỉnh dậy trong một căn buồng tối tăm u ám, song sắt kiên cố bao quanh, Tôn phát hiện ra rất nhiều cặp mắt đang soi mói chàng. Một người trong số đó cất lời:
- Lại thêm 4 thằng nữa phải đi gặp diêm vương rồi .

Hồn bay phách lạc, Tôn hoảng hốt lay tụi bạn dậy. Rồi sau khi trò chuyện với mấy người kia, cả hội mới biết đây là một quán phở thịt người, chuyên tẩm thuốc mê vào phở cho khách vãng lai để rồi biến họ thành nguồn hàng sống cho mình (sợ chưa, ko ăn phở dọc đường nhé ).

Số là quán phở đã mở được 2 năm, ban đầu làm ăn cũng khá khẩm, sau khi dịch cúm gà bùng phát, gà chết hàng loạt , sau đó lại dịch bò điên , chẳng ai dám ăn nữa . Khi dịch qua đi thì chẳng còn nguồn nguyên liệu, tên chủ quán tên là Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ , ngày xưa từng là tay đâm thuê chém mướn đã nảy ra ý định dùng thịt người thay thịt bò và dối là thịt bò nhập từ Úc , vừa ngon vừa bổ ...

Càng nghe, hội của Tôn càng thấy khiếp đảm , Đường Pha Tạm thậm chí còn "lênh láng" ra quần, Sa Tinh Tinh thì ôm mặt khóc nức nở , chỉ chờ có Bụt lên để cứu. Nhưng đây có phải chuyện cổ tích đâu mà Bụt hiện lên , chỉ có một con yêu nữ lúc nãy cầm roi xuất hiện, quất vào mông Sa mấy phát:
- Từ từ rồi đến lượt, tội gì mà khóc!

Mấy người trong buồng giam khẽ nói trong bất lực: "Chúng ta chẳng thể thoát được đâu, ai kêu khóc to, chúng sẽ giết trước đấy"

Tất nhiên, là ko thể ngồi im chịu chết được, Tôn định lôi di động call cho tể tưởng giải cứu, nhưng máy đã bị bọn chúng lấy mất, tình thế lúc này thật ngàn cân treo sợi bún . Cả bọn nhìn nhau hoảng loạn. Lúc này, Trư mới thể hiện bản lĩnh của mình, chàng khẽ đứng dậy, vuốt nhẹ mái tóc xoăn rồi hất sang 1 bên làm thành kiểu 4-6, mặt chàng ngẩng cao , đôi mắt "giết người" chớp nhẹ và nhẹ nở một nụ cười lãng tử :
- Tiểu thư chẳng phải là người vừa bón phở cho ta chăng?

Ngay lập tức, "Hút hồn đại pháp" phát huy công lực, cô nàng mở to mắt trân trối nhìn Trư , mồm nàng há to, đớp đớp trong không khí mà chẳng thốt được nên lời . Không để một phút cho quân địch hoàn hồn, Trư liên tiếp tung "72 câu cưa gái bí truyền", "49 chiêu làm nàng vừa ý"... khiến yêu nữ hoàn toàn ngớ ngẩn và lẩn thẩn chỉ biết dựa vào song sắt nhìn Trư : "oh man! I luv u mất rồi, my sweetie-babe! ".

Chẳng bỏ lỡ cơ hội quý giá này, Đường lập tức mon men đến gần trong khi yêu nữ vẫn còn đang mê mệt . Vận dụng chiêu thức phá "féc-mơ-tuya bảo mật" đã từng khiến mình nổi danh trên các fo-rum của hacker toàn thế giới, Đường nhanh chóng tháo được cái dải rút treo chùm chìa khóa rồi lẳng lặng bò vào phía trong ngắm trần nhà, huýt sáo .

Trư thấy đồng bọn đã hành động xong , bèn lả lướt thêm với yêu nữ một câu: "Ta khát quá, nàng có thể lấy cho ta một lon cocacola tăng lực vị chuối tiêu được ko? "

Yêu nữ e lệ: "Dạ, được anh" (như kiểu con bé em họ đóng quảng cáo dầu gội đầu nói với chị nó ý ) rồi lảo đảo bước ra.

Đợi cho yêu nữ đi khuất hẳn, Trư mới ra hiệu cho Đường mở khóa, cánh cửa được mở tung khiến mọi người phải cố gắng lắm để kìm tiếng reo hò sung sướng . Không chậm trễ, Tôn ra hiệu bảo mọi người trật tự xếp hàng một, nắm tay nhau bước ra ngoài. Cũng may lúc này đã nửa đêm, chỉ có mỗi yêu nữ nọ canh gác, vì vậy cả bọn thoát ra ngoài khá suôn sẻ. Số người bị bắt trước đó cảm ơn hội của Tôn rối rít, sau đó, người thì xe ôm, người thì xích lô, người chạy bộ, sang hơn bắt taxi, mỗi người một hướng dông thẳng.

Lại nói về tên chủ quán, Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ vốn là tay giang hồ lâu năm , luôn cảnh giác cao độ và có một giác quan thứ 6 nhạy bén tuyệt vời, tuy nhiên do hôm nay uống hơi nhiều sữa đậu nành nên hắn cũng ngà ngà say. Đang mơ màng trong giấc mộng được làm hoàng tử ếch, chợt có một lão già xuất hiện chỉ thẳng vào mặt hắn nói:
- Dậy đi con chó , bọn nó trốn hết rồi!

Nhổ choàng tỉnh, vẫn còn tiếc vì chưa được gặp công chúa , nhưng nhớ lại lời lão già trong mơ (trông mặt quen lắm, giống người bố quá cố của hắn thì phải), hắn bèn thức dậy kiểm tra. Mới bước ra khỏi phòng ngủ vài bước, đã thấy con yêu nữ tay cầm chai coca, vừa hát vừa đi loanh quanh bên chậu rửa bát (hậu quả do Trư ra tay quá nặng), hắn biết ngay có chuyện xảy ra.

Khoác vội chiếc áo choàng gấu pool mầu hồng quen thuộc, hắn nhảy lên con Babetta 250 mm3 (mili phân khối ), đạp phành phạc rồi phóng đi... Chẳng mấy chốc hắn đã thấy hội của Tôn đang cong đít đạp 3 bánh đằng xa.

Nhưng ở đây phát sinh câu hỏi : tại sao Nhổ lại có thế bắt kịp hội của Tôn mà ko phải lũ người kia một cách nhanh chóng vậy? Câu trả lời là sau khi thoát ra dễ dàng, cả bọn mới chợt nhớ đến đống hành lý, tiền bạc, gối ốm, gấu bông và cả chìa khóa mấy chiếc xe nữa nên đành quay lại lấy , vì vậy mới có sự chậm trễ này.

Tiếp tục quay lại với cuộc đuổi bắt, khi nghe thấy tiếng động cơ ầm ầm phía sau và quay lại nhìn, Tôn hết hồn khi phát hiện ra có người đuổi theo . Một gã to cao lực lưỡng, tay vít ga, tay cầm chiếc thước kẻ to tổ bố khua điên loạn , trên cổ hắn, áo choàng Pool bay phấp phới trông chả khác một hung thần. Cả hội cố hết sức đạp mà không thể nào kéo dài được khoảng cách, bởi một lẽ gian đơn: xe thô sơ sao sánh được với động cơ 1/2 sức ngựa...

[Read More...]


Truyện Tây Du Kí Chế - Lấy kinh thời hiện đại (phần 2)



Phần 2 Lò Gia Trang - Lão Trư gặp nạn

Tôn mang kế hoạch của mình bàn với các chiến hữu và được tán thành nhiệt liệt, cả hội nhất trí sẽ lên đường sớm vì nước Nga Xô viết cách Đái Đường rất xa mà lại ko đi máy bay do sợ tình hình khủng bố đang diễn biến phức tạp , với lại lên máy bay sẽ không được thỏa chí phiêu lưu của dân chơi . Cuối cùng, cả hội nhất trí sẽ đi bằng xe 3 bánh , Tôn đã có 2 cái ở nhà nên chỉ phải tới chợ Giời sắm thêm 2 cái nữa. Bữa hôm đấy, cả hội ăn uống no say và lâu lắm bà chủ quán Một con vịt mới lại được Tôn trả tiền đầy đủ, còn bo thêm 1k (toàn xu 2 trăm, mang theo tổ nặng phao câu )

Ngày xuất phát đã tới, tay xác nách mang, người thì bàn chải, người thì gối ôm, người lại vác cả gấu bông với cả mèo kitty , tất cả đều đã sẵn sàng trên 3 bánh của mình.

Ngày đầu tiên là một ngày thật đẹp giời, nắng rơi từng giọt trên lá cây lộp bộp , gizó mơn man thổi nhẹ qua hàng lông nách mới nhú của Trư làm chàng thấy khoan khoái lắm . Sa và Đường cũng mải mê nhìn từng đàn b***m trắng thoắt đậu thoắt bay trên những luống cải xanh , còn Tôn thì đắm mình trong mầu vàng óng ả của đồng lúa chín, chàng thầm nghĩ: đó chắc là loại lúa mỳ tốt nhất được lựa chọn để làm nên bia Halida đây...

Bất chợt, Trư kêu ré lên: "chết tao rồi!" làm cả hội giật hết nảy cả mình. Hóa ra, trong khi đang lim dim tận hưởng làn gió thổi qua nách, Trư không nhìn đường nên đã đâm vào một đống phân bò to tướng của một bác nông dân nào đó ủ ven đường . Thế là cả hội phải dừng lại sớm hơn so với dự định.

Cả bọn ghé vào một nhà ven đường để tắm giặt và phơi phóng lại đống đồ đạc của Trư đang bốc mùi phân bò ngùn ngụt. Cũng may ở đây đã là ngoại thị, dân cư đa phần nông dân chất phác tốt bụng, họ sẵn lòng cho vào tá túc chỉ với 500k/ngày , Tôn xin trả 250k/nửa ngày mà họ nhất quyết ko đồng ý ("tổ sư cái lũ, thấy dân thành phố là chặt chém ko thương tiếc " - Tôn lẩm bẩm trong bụng). Đáng lẽ xong việc là đi tiếp ngay, nhưng tiếc tiền, Tôn quyết định ở lại rồi mai đi sớm, chả nhẽ mất không 500k?

Tối đó, cả hội ăn tối với gia đình (sau khi mất thêm 150k nữa), trong bữa ăn cô con gái họ cứ đắm đuối nhìn Trư ko chớp mắt. Nàng tên Hưởng, Lò Thị Hưởng, là con gái độc nhất trong gia đình. Đã 21 tuổi rồi mà trông nàng như chỉ mới 35 , da nàng láng mịn, hơn cả loại giấy nhám đắt tiền nhất , đôi mắt sáng long lanh bập bùng như ngọn nến trong đêm, đôi môi nàng căng mọng như 2 quả nhót chín đang tràn căng nhựa sống... Khỏi phải tả thêm, chỉ chừng ấy thôi đã đủ làm zai cả làng điên đảo, chàng nào được một lần chiêm ngưỡng dung nhan nàng cũng phải thảng thốt: "Oh, My God", rồi lăn ra bất tỉnh , ai bản lĩnh lắm cũng chỉ trụ được 5 phút là cùng (hội của Tôn ở thành phố, ngắm đủ loại cá sấu rồi nên vẫn giữ được bình tĩnh ). Vậy mà lạ thay, Hưởng chẳng thích một ai, nàng chê bọn chúng kém cỏi, yếu ớt, "bất lực" . Chỉ đến tối nay, khi thấy vẻ phong độ hào hoa của lãng tử đa tình số một Đái Đường, nàng mới biết thế nào là rung động. Con tim nàng đập ầm ầm trong ngực, mạnh như Pittong của động cơ 4 thì - 150cc (phân khối), nó mách bảo: chàng chính là con mồi lớn của đời nàng .

Ăn uống xong xuôi, Hưởng đùn đẩy việc rửa bát cho mẹ để đích thân ở lại pha trà mời khách. Đến lúc rót nước cho Trư, nàng e lệ đá lông nheo 3 phát "tạch, tạch, tạch!!" khiến Trư dù bản lĩnh tình trường bao năm cũng không khỏi bàng hoàng chảo đảo, suýt đánh rơi cốc trà nóng xuống đũng quần . Ngồi tiếp chuyện với 4 chàng, Hưởng luôn nghĩ xem làm sao để có thể rủ anh Trư đi chơi cùng mình. Tôn, Đường và Sa biết ý, bèn vờ mệt xin về đi ngủ trước . Sau cùng nàng cũng tìm được một lý do chính đáng, nàng nói với Trư rằng phải qua làng bên đòi nợ hộ mẹ, trời thì lại tối, thân gái một mình quả là khó khăn . Trư nghe vậy mủi lòng, bèn nhận lời đi cùng.

Đường quê cứ tối om om, hi hữu lắm mới có một ngọn đèn vàng vọt. Hưởng cứ giả vờ sợ để nép sát vào Trư, thỉnh thoảng nàng còn ôm chầm lấy Trư hét toáng lên: "Ối anh ơi!!... con chuột kìa" khiến Trư giật bắn. Hưởng qủa là một người có khiếu diễn viên, thường ngày nàng vẫn khoái khẩu thịt chuột, đến vụ gặt hay ra đồng bắt chuột để thỏa mãn sở thích của mình , vậy mà nay nàng có thể tỏ vẻ sợ sệt cực độ như một tiểu thư chính gốc, tác giả nghĩ đến cũng phải khâm phục bội phần . Trư bị Hưởng làm cho giật mình mấy lần, tức lắm, chửi thầm trong bụng "TS, đã xấu còn điệu " nhưng chẳng hiểu sao chàng vẫn cười nói trìu mến với Hưởng, còn nhẹ nhành vòng tay vỗ nhẹ lên vai trấn tĩnh nàng, Hưởng thấy vậy, trong lòng sướng vui khôn tả .

Nhưng ở đời cái gì cũng có lý của nó, Trư là công tử đào hoa bậc nhất kinh thành, sao có thể dao động vì một gái quê, huống chi là một thôn quê hay chất cứt bò thành đống giữa đường?

Hóa ra từ lúc uống trà, Trư đã nhận ra Hưởng thích mê mình rồi, gì chứ mấy cái này thì chàng đi Nót-Phệt trong bụng các cô gái . Đang bực tức vì ban chiều bị ông bà già Hưởng chặt chém không thương tiếc, nay biết Hưởng đã ngấm phải men tình, Trư quyết tâm phải lừa để lấy lại số tiền cho bằng được. Mặt khác chàng cũng áy náy, cả hội phải dừng lại đây tất cả là do chàng đâm vào đống cứt, hành động như thế há chẳng phải "hợp lòng người" hay sao...

Thế là bằng những lời ngọt ngào như đường hóa học, rằng: hội anh là dân buôn đang cần vốn, xong vụ này anh sẽ về gặp ba mẹ em, cộng với một số hành động ABC điêu luyện , Hưởng đã mềm nhũn ngả vào vòng tay Trư, chàng bảo gì nàng cũng nghe, số tiền hơn 1 triệu tiền nợ đòi về giờ vào túi Trư hết ... Để Hưởng yên tâm, Trư còn cho nàng số di động (của con ô-sin nhà thằng bạn ), địa chỉ mail, blog và hẹn nàng tháng sau gặp lại, vui thú bên nhau mãi không rời . Hưởng quanh năm chỉ tiếp xúc với trai làng, ăn nói lắp bắp, ngọng níu ngọng nô, câu cú lủng củng , giờ nghe Trư nói những lời có cánh, quả như thấy ngay thiên đường trước mặt , chỉ mong làm một thiên thần bé nhỏ bên cạnh vị chúa của nàng . Sau khi về nhà, nàng còn đập con lợn tiết kiệm của mình ki cóp bấy lâu đưa cho chàng nốt... Hỡi ôi: "Bao nhiêu mật ngọt của người Bao nhiêu cay đắng cuộc đời cho ai..."

[Read More...]


 

Categories

Recent Comments

Popular Posts

Return to top of page Copyright © 2010 | Platinum Theme Converted into Blogger Template by HackTutors