Vũ trụ nội mạc phi phận sự
Lão Hành Giả tài bộ đã vào lồng
Khi ôn văn,khi luyện võ,khi náo biển Đông
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng
Núi Hoa Quả cờ đại tướng
Có khi xé sổ tử Âm cung
Mặc tài thao lược vẫy vùng
Gật sắt giáp vàng đeo ngất ngưởng
Kìa núi nọ phau phau mây trắng
Quản muôn người cho đáng mặt đại vương
Luyện quân,tập võ,tích trữ lương
Trời cũng giật mình ông ngất ngưởng
Ngọc Hòang bèn sai người đại tướng
Tên Na Tra-tam thái tử thiên cung
Nhị Lang thần Dương Tiễn và cùng...
Hai trăm vạn thiên binh thiên tướng
Từ thiên giới bất thần đánh xuống
Hòng đập tan "lũ khỉ nhãi ranh"
Nào ngờ mọi sự không thành
Lại khiến quân ta thêm tơi tả
Lũ khỉ ấy:
Vốn chẳng phải quân cơ quân vệ,theo dòng ở lính động Thủy Liêm;Chẳng qua là khỉ bé,khỉ to,mến nghiã làm quân núi Hoa Quả.
Mười tám ban võ nghệ,chúng đã tập rèn;Chín chục trận binh thư,bây giờ bầy bố. Tên sắt bắn bằng cung gỗ tốt,cũng đâm thủng bụng thiên binh kia;Gươm đeo dùng bằng lưỡi dao phay,cũng chém rớt đầu thiên tướng nọ.
Chi nhọc quan quản gióng trống kỳ trống giục,đạp cỏ lướt tới,coi thần cũng như không;Nào sợ thần tiên dùng phép thuật nhỏ to,xô nhau xông vào,liều mình như chẳng có.
Bọn đâm ngang,lũ chém ngược,làm cho Na Tra thái tử hồn kinh;con hè trước,con ó sau,trối kệ Dương Tiễn Nhị Lang hùng hổ.
Khá thương thay:
Lũ binh lính ôm đầu kêu khổ
Thật không may gặp bọn khỉ điên
Lại thêm Đại Thánh Tề Thiên
Gậy Như Ý tiễn về miền cực lạc
Nhị Lang thần Dương Tiễn đĩnh đạc
Mở mắt thần hòng tiêu diệt lão Tôn
Nào ngờ khỉ ấy khá khôn
Liền biến hóa để rồi trốn mất
Nhị Lang thần đi tìm quanh quất
Mới tìm ra:đích thị tòa nhà
Là do khỉ ấy hóa ra
Chắc mẩm phen này mày hết sống!
Đại thánh thấy nguy e khó chống
Định bụng nhẩy lên rồi sẽ nhào
Nhưng khi còn lơ lửng trên cao
Đã lại đụng Na Tra thái tử
Cả hai quyết đánh nhau chí tử
Bên xù lông,bên trợn mắt nhìn nhau
Một bên gậy sắt múa mau
Một bên cầm giáo cũng đâu kém phần
Đánh mãi vẫn chưa phân thắng bại
Ngọc Hòang bèn cho gọi lui quân
Ngài đành hội họp các thần
Bầy mưu tính kế bớt phần tổn hao
Ngài rằng:"Con khỉ tầm phào
Ghét cay ghét đắng ghét vào tận tâm
Ghét nhất con khỉ hâm hâm
Để ta đến nỗi sa hầm sẩy hang
Ghét con khỉ ấy đa đoan
Khiến cho binh lính lầm than muôn phần
Thương là thương Nhị Lang thần
Cùng Na Tra ấy muôn phần khó khăn
Xem qua trận đánh một lần
Nửa phần lại ghét,nửa phần lại thương."
Labels: Tây Du Kí Chế
Responses
0 Respones to "Thơ chế Tây Du Kí (Chương III)"
Post a Comment