Thơ chế Tây Du Kí (Chương X)



CHƯƠNG X XUẤT THẾ THỈNH KINH

Giật mình đứng lại
Gìm ngựa dừng chân
Trong lòng quá đỗi phân vân
Trông xa chỉ thấy tầng tầng núi cao
Lòng tự hỏi:"Tại sao thế nhỉ?
Phải chăng là con khỉ nằm kia
Gọi ta giúp hắn một khi
Nhưng ta thì giúp được gì cho cam?
Phật dạy ta phải làm việc tốt
Thôi thì ta cố nốt lần này
Biết đâu chẳng phải việc hay
Làm ơn chẳng đợi có ngày trả ơn
Giúp hắn thoát cảnh cô đơn
Cứu người thoát nạn còn hơn xây đài"

Ngộ Không giọt ngắn giọt dài
Nghìn sầu muôn thảm nghe lời chẳng hay
Đường Tăng không biết sao đây
Phải chăng khỉ ấy gọi thầy là ta?

Vội nhìn quanh quất gần xa
E rằng lời ấy chỉ là trong mơ
"Khỉ kia đừng có nhận vơ
Hay là mi định giả vờ hại ai?"

Ngộ Không liền vội van nài:
"Đúng là sư phụ,không sai đâu mà
Tôi nghe lời dặn Phật Bà
Nằm đây để đợi người qua lâu rồi
Ấy là trăm sự tại trời
Có duyên nên thỉnh được người lấy kinh"

Đường Tăng nghe nói giật mình
"Hóa ra Bồ Tát giúp mình thật sao?
Thấy ta vất vả gian lao
Nay thêm đồ đệ tài cao dẫn đường
Quan Âm đã có lòng thương
Tiểu tăng nguyện tới Tây Phương không từ"

Vội vàng chẳng chút chần chừ
Lại gần hỏi nhỏ:"Bây giờ làm sao?"
Ngộ Không chỉ thẳng lên cao:
"Thầy mau tìm thử lối nào lên trên
Đỉnh núi có hòn đá tiên
Hễ thấy bùa chú thầy liền gỡ ra
Xong rùi hãy chạy cho xa
Con sẽ phá núi thoát ra dễ dàng"

Tam Tạng nghe nói vội vàng
Tìm đường lên núi gian nan trăm lần
Không nề nguy hiểm
Quyết chẳng dừng chân
Cỏ tranh cứa thịt tay rớm máu
Đá sắc toạc da xước xát thân
Gạo đem vào giã bao đau đớn
Gạo giã xong rùi trắng muôn phần
Sống ở trên đời người cũng vậy
Gian nan rèn luyện mới thành Nhân

... Cố gắng
Cố gắng
Cố gắng...
Phải tập trung
Phải tập trung
Phải tập trung...
Núi cao lên đến tận cùng
Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non
Đá thần nằm đó chon von
Sức tàn lực kiệt chẳng còn hơi đâu
Chợt hay linh ứng phép màu
Bùa trấn đỉnh núi bỗng đâu rụng rời
Phấp phới bay thẳng lên trời
Hào quang tỏa rạng khắp nơi núi rừng...

Lẩu dê chấm với tương gừng
Ăn xong ta cũng phừng phừng như dê
Sức sung mãn,lực tràn trề
Phép màu nay đã quay về cố nhân
Tam Tạng khuất bóng xa dần
Vội trổ tài thánh oai thần phá vây

Tiềm long đạp gió tung mây
Vui sao vui thể vui này vui hơn
Thánh ân rửa ruột sạch trơn
Thành tâm gột bỏ oán hờn năm xưa
Tạnh rồi gió bão mây mưa
Năm qua tháng lại đã thừa ăn năn
Mưa xuân tưới đất khô cằn
Lòng đà thoát tục muôn phần vui tươi
Tự do chạy nhảy ăn chơi
Linh hầu xuất thế ở đời ai hay?

Đường Tăng chính thực người ngay
Theo làm đồ đệ đợi ngày hiển vinh
Giúp người vượt núi lấy kinh
Trước thì vẹn nghĩa vẹn tình với nhau
Công thành danh toại để sau
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi
Trăm năm còn một chút gì
Sử xanh truyền tụng khắc ghi muôn đời


Responses

0 Respones to "Thơ chế Tây Du Kí (Chương X)"

 

Categories

Recent Comments

Popular Posts

Return to top of page Copyright © 2010 | Platinum Theme Converted into Blogger Template by HackTutors