Thơ chế Tây Du Kí (Chương XVI)



CHƯƠNG XVI THẦY TRÒ HỘI ĐỦ

Một tiếng gầm vang tràn lửa hận
Yêu tinh động nộ trợn mày xanh
Phi ra nghênh chiến thì đã muộn
Bao nhiêu thủy phủ đã tan tành
Ôi những chỗ động yêu chảy máu
Gậy thép quay đập nát trời chiều
Bao đắng cay hận thù nung nấu
Thảy dồn lên ngập mắt quái yêu
Từ những cảnh đau thương đổ nát
Đã ngời lên nét mặt vô lương
Từ hàm răng chiếc còn chiếc mất
Đã bật lên những tiếng căm hờn:
"Động phủ xây bằng nước mắt
Cớ sao ngươi cũng chẳng tha
Thằng khỉ ranh từ đâu đến
Khôn hồn thì hãy khai ra?"

"Ta đáng tuổi ông cha ngươi đó
Bởi khi xưa đại náo thiên cung
Chắc là lúc ngươi còn quá nhỏ
Nên chẳng hề biết tiếng anh hùng
Giỏng tai lên mà nghe cho kĩ
Lão Tôn đây tên gọi Ngộ Không
Chỉ một chút lơ là sơ ý
Để ngươi bắt sư phụ giữa sông.."

Yêu quái chẳng thèm nghe cho hết
Trượng hàng yêu múa tít xông vào
Hành Giả giận,tống cho một gậy
Tiểu yêu kia đã phải ngã nhào
Trỏ gậy vào ngực,gằn từng tiếng:
"Sư phụ ta là Bắc Đẩu sao
Đường Tam Tạng thân tu bảy kiếp
Quỉ thần hộ vệ,số thọ cao
Chắc chắn ngươi chẳng thể giết được
Mau nói ra chỗ giấu nơi nao?
Đừng để ông đây phải nổi giận
Huyệt ngươi ta chẳng thiếu chỗ đào!"

"Tự do đây rồi,Bồ Tát ơi !!!
Chờ đợi mỏi mòn đợi chơi vơi
Bặt tin những tưởng chẳng thể gặp
Sư phụ hóa ra đã tới nơi"
Vội tìm vào động sâu thăm thẳm
Heo hút lòng sông giếng ngửi trời
Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống
Dìu theo sư phụ lên cùng bơi
Bát Giới u sầu không bước nữa
Gục lên bồ cào bỏ quên đời
Đại Thánh oai linh phải gầm thét
Ngộ Năng mới chịu hết tính lười
Vội vàng thổi lửa cơm lên khói
Cùng nhau thưởng thức cơm nếp xôi.

Bấy giờ gã kia mới thưa lên
"Tiểu thần vốn đã mang cốt tiên
Tên gọi Sa Tăng-Bồ Tát đặt
Chỉ vì gây tội mới chuốc phiền
Bàn đào hội nọ hầu bưng chén
Lỡ tay đánh vỡ cốc lưu li
Vương Mẫu nổi giận bèn ra lệnh
Mau đem đệ tử chuyển kiếp đi.
Cũng may nhờ Quan Âm sắp đặt
Đầu thai cai quản sông Lưu Sa
Dặn chờ phải theo làm đệ tử
Thầy Đường Tam Tạng sắp đi qua
Hôm nay lỡ tay đùa quá trớn
Định bắt người về dọa nạt chơi
Nào ngờ sư huynh tài giỏi quá
Dập đệ một trận rõ tơi bời"

Bát Giới vui mừng không kể xiết
Vội vàng vỗ ngực xưng nhị ca
Từ nay thành thơi,miễn vác nặng
Tự do chạy nhảy,vui như hoa!
Lão Tôn thấy vậy đã nhắc liền
Từ nay Bát Giới phải ở bên
Sư phụ cần có người hầu hạ
Chăm lo bảo vệ,không được quên!

Tạ ơn Bồ Tát đã sắp đặt
Một lòng gắng sức báo đáp công
Muôn dặm đường trường trải trước mắt
Kiên trì bền bỉ cũng sẽ xong
Thầy trò Tam Tạng đã hội đủ
Sa Tăng,Bát Giới lẫn Ngộ Không
Băng sông bạt núi ta tìm lối
Tây Phương xứ Phật đã rực hồng!


Responses

0 Respones to "Thơ chế Tây Du Kí (Chương XVI)"

 

Categories

Recent Comments

Popular Posts

Return to top of page Copyright © 2010 | Platinum Theme Converted into Blogger Template by HackTutors